CHUYỆN TÌNH TRONG HANG ÉN - Trang 111

- Nhưng phải có cả những đứa con cơ. Em sẽ không để cho bé Hy Vọng
phải chịu chung số phận đáng buồn của anh chị nó.
Thấy nàng xúc động mạnh khi nhắc đến những đứa con, tôi nói giọng dàn
hòa :
- Thôi mà em. Làm gì có những đứa con nào ngòai những điều em tưởng
tượng ra. Đấy chỉ là những bào thai...
Nàng khăng khăng nói :
- Tại sao lại tưởng tượng ra được khi hàng ngày nó cứ lớn dần lên trong
bụng em. Như đứa bé trong bụng em đây nè. Nó quẫy đạp mỗi khi không
bằng lòng cái gì đấy. Ngay lúc này đây em cũng thấy nó đạp mạnh. Chắc
nó đang buồn khi bố nó đã thờ ơ với nó...
- Em vừa bướng bỉnh lại vừa giầu trí tưởng tượng.
- Em là gì cũng được, nhưng em quyết tâm giữ đứa trẻ này bằng mọi giá.
Kể cả liều mạng trong chuyến đi này em cũng chấp nhận. Chỉ miễn thằng
bé Hy Vọng được bình an ra đời. Hoặc nó ra đời nơi xứ lạ, hoặc nó cùng
em chìm xuống biển. Chỉ vì dứt khóat không chịu bỏ nó mà em quyết định
theo gia đình để ra đi chuyến này.

Bên ngòai trời đang nổi cơn giông bão. Gió mưa sụt sùi gào thét trên nóc
nhà. Trong căn phòng chúng tôi nằm ân ái trong nỗi buồn thê thảm. Tôi
chẳng biết nói gì hơn ngoài sự im lặng, trong khi Vân khóc rất nhiều. Tôi
vuốt ve cái bụng trắng nõn của nàng. Nới khỏang bụng trắng muốt đó của
nàng đã hơi đẫy lên.
- Trong đó là đứa con của chúng ta, thằng bé Hy Vọng đang lớn lên từng
ngày đó anh à.
Tôi ậm ừ và hỏi cho qua chuyện :
- Thế bao giờ em đi ?
- Cũng sắp sửa rồi anh ạ. Khi dự báo thời tiết cho biết sẽ có cơn bão biển
tiếp theo là người ta sẽ bắt đầu khởi hành chuyến đi ngay. Họ lợi dụng đi
vào mùa bão này để tránh được sự kiểm tra của tàu Hải Quân.
- Nhưng còn em với đứa bé trong bụng em nữa. Như vậy sẽ rất nguy hiểm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.