CHUYỆN TÌNH VƯỢT THỜI GIAN - Trang 126

Lăng vì bị thương rồi. Khuôn mặt khôi ngô tuấn tú như vậy mà lại
bị người ta đánh như một con heo, thật là quá thảm. Nhưng tôi dám
khẳng định, kết thúc buổi ứng tuyển, cô gái như một con dã thú đó
sẽ còn thê thảm hơn, bởi vì cô ta sẽ bị nước bọt của những người hâm
mộ cuồng nhiệt của Thượng Quan Cảnh Lăng nhấn chìm!

Mặc dù Thượng Quan Cảnh Lăng chưa bị cô ta đánh gục, nhưng

nếu cứ tiếp tục bị tấn công như vậy thì cũng chẳng còn cách nào
cả! Anh ta hoàn toàn ở thế bị động. Làm thế nào bây giờ? Anh ta
nhất định phải dành được công việc này...

Nghĩ đến đây, tôi bất chấp tất cả, xông lên giữa khoảng

trống đó và hô to: “Dừng lại! Dừng lại!”

Trọng tài nhìn những nhân vật chủ chốt ở phía bàn giám khảo,

khẽ gật đầu. Tôi nhanh chóng kéo Thượng Quan Cảnh Lăng sang
một bên.

“Ngu ngốc, sao anh không đánh trả hả? Anh đừng có nói với tôi

là anh không đánh lại được cô ta nhé!” Tôi bực bội nói với anh ta.

“Nam nhi không đấu đá với nữ giới, anh chưa bao giờ ra tay với

phụ nữ cả!” Thượng Quan Cảnh Lăng lau vết máu trên khóe miệng,
trịnh trọng nói, đôi mắt thâm quầng của anh ta vẫn ánh lên vẻ
cương nghị: “Đây là nguyên tắc của anh.”

“Ôi, dễ thương thế!”

“Đây là nguyên tắc của anh” - Đây mới thực sự là một người đàn

ông thực thụ!”

“Thượng Quan, em yêu anh, mãi mãi yêu anh!”

...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.