CHUYỆN TÌNH VƯỢT THỜI GIAN - Trang 164

“Huấn luyện viên Thượng Quan, luyện tập từ sáng đến giờ

nhất định là rất vất vả rồi, em mua cho anh một bát canh ngân
nhĩ hạt sen này.” Tiếu Tiếu trừng mắt nhìn tôi, rồi cười tít mắt
đưa cho Thượng Quan Cảnh Lăng bát canh.

“Oa, ngân nhĩ hạt sen, ngọt lắm đấy!” Tôi cố ý tiến lên trước,

cười và hát lên: “Ngọt ngào, em cười thật ngọt ngào, giống như hoa
nở trong gió xuân...”

Tiếu Tiếu ngượng ngùng đến đỏ mặt tía tai, đặt chiếc thìa

xuống, làm ra vẻ như muốn đánh tôi. Tôi làm ra vẻ như cầu xin
tha thứ, bạn ấy cười “khì” một tiếng, nói: “Bạn thật là tham ăn. Tớ
thấy ý kiến vừa rồi của bạn rất hay, bạn hãy nhanh đi tìm Minh Y
Na đi, chị ấy là mỹ nhân số một của trường Phác Thiện này đấy!
Nhưng mà nghe nói là chị ấy rất kiêu ngạo, vả lại...” Nói đến đó
thì Tiếu Tiếu ngập ngừng, mãi không thấy nói tiếp.

“Vả lại làm sao?” Tôi truy hỏi. Nhưng cái tên “Minh Y Na” nghe

rất quen, hình như tôi đã nghe thấy ở đâu đó rồi. Ừ, người ta là
bông hoa của trường, đương nhiên là nổi tiếng rồi, chắc chắn là
tôi đã nghe thấy cái tên này lúc mọi người nói chuyện.

“Vả lại chị ấy vẫn theo đuổi... Hội trưởng Tả Mạc Phong, nghe nói

là còn đã từng, đã từng bày tỏ với Tả Mạc Phong nữa, nhưng bị Hội
trưởng Tả Mạc Phong từ chối.” Tiếu Tiếu vừa nói vừa nhìn trộm
xem sắc mặt của tôi thế nào.

Ôi... tôi lại tưởng có chuyện gì to tát cơ, hóa ra lại là một cô gái

đáng thương đã phải quỳ lạy dưới chân của Tả Mạc Phong. Thật
không biết cái tên Tả Mạc Phong ấy có gì tốt, lẽ nào mắt của
những cô bạn đó đều bị một tấm vải đen che mất rồi? Nhưng Tả
Mạc Phong thì ra oai cái gì mà lại từ chối cả mỹ nhân số một của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.