CHUYỆN TÌNH VƯỢT THỜI GIAN - Trang 77

Ấy, nói đến tiền, tôi chợt nhớ ra kế hoạch của tôi, chi bằng

tôi phải chuẩn bị thật tốt.

Vừa nghĩ thế, tôi lập tức thấy tinh thần phấn chấn hẳn lên.

Tôi rón rén đi đến trước bàn làm việc của Tả Mạc Phong, cẩn

thận mở máy tính, hình nền máy tính là một bức tranh sơn dầu
mặt biển xanh biếc, cái tên này cũng có chút khiếu thưởng thức
nghệ thuật! Nhưng cho dù có như vậy, thì tôi vẫn khinh thường hắn
ta, khinh thường tột cùng! Tôi đây chỉ có duy nhất một khuyết
điểm, đó là bụng dạ hẹp hòi; tôi đây cũng chẳng có ưu điểm gì khác,
chỉ có mỗi ưu điểm là dám đấu tranh với cái ác.

“Nếu như có thể tìm thấy ảnh của hắn ta trên máy tính, thì

không cần phải đi mượn máy ảnh để chụp trộm rồi!” Tôi vừa cười
đắc ý vừa mở to mắt lia thật nhanh trên màn hình máy tính của Tả
Mạc Phong. Chỉ cần tìm được ảnh của hắn ta, tôi có thể in thành
nhiều tấm ảnh nhỏ, bán cho những cô gái hám sắc trong trường
kia. Ha ha ha, tôi tin là họ sẵn sàng mua ảnh của tên này với giá cao!
Thực ra thì chụp Thượng Quan Cảnh Lăng cũng được, nhưng mà độ
nổi tiếng của anh ta không bằng Tả Mạc Phong, vả lại tôi cũng
không có ý định để anh ta xuất đầu lộ diện lúc này!

Cho nên, Tả Mạc Phong! Anh đừng trách tôi bụng dạ độc ác, ai bảo

anh đối xử với tôi tàn nhẫn như vậy chứ? Đây cũng là một cơ hội tốt
tự anh mang đến cho tôi! Thật là sung sướng! Thế giới thật là quá
đẹp, quá tươi sáng!

“Từ chức huấn luyện viên Câu lạc bộ võ thuật của trường học,

cuộc thi võ thuật các trường Trung học phổ thông toàn thành phố
sắp diễn ra... các chiêu võ như trên đã nói... chúng tôi cần tuyển
gấp một một huấn luyện viên võ thuật...” Tôi tiện tay mở một tài
liệu trên desktop, lướt qua thật nhanh. Cái này không liên quan đến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.