CHUYỆN XẢY RA GIỮA MÙA THU - Trang 103

“Tôi đọc sách,” giọng anh nghiêm túc. “Tôi đi dạo. Thỉnh thoảng tôi ra
sông bơi.”

Tự nhiên cô thấy biết ơn bóng tối, bởi hình ảnh cơ thể trần trụi của anh vẫy
vùng trên dòng nước làm mặt cô đỏ lựng.

Thấy cô im lặng đột ngột, anh cho rằng cô bồn chồn. Hiểu lầm lý do cô
hành xử như thế, Westcliff cộc cằn. “Cô Bowman, tôi phải xin lỗi vì chuyện
chiều nay. Tôi không có gì giải thích cho hành vi của mình, song tôi có thể
khẳng định với cô là khoảnh khắc điên cuồng đó sẽ không bao giờ lặp lại.”

Lillian hơi điếng người với từ “điên cuồng”. “Được rồi,” cô nói. “Tôi chấp
nhận lời xin lỗi của ngài.”

“Có lẽ cô sẽ cảm thấy tốt hơn nếu biết tôi không hề mảy may khao khát cô.”

“Tôi hiểu mà. Đủ rồi, thưa ngài.”

“Nếu hai chúng ta bị bỏ rơi trên đảo hoang, thì tôi chắc chắn không nghĩ
đến chuyện tiếp cận cô.”

“Tôi biết mà,” cô nói cụt lủn. “Ngài khỏi cần nói nữa.”

“Tôi chỉ muốn nói tôi đã phạm sai lầm. Cô không thuộc típ phụ nữ tôi có
hứng thú.”

“Được rồi.”

“Thật ra...”

“Ngài đã nói rõ lắm rồi, thưa ngài,” Lillian quắc mắt nghĩ rằng đó là lời xin

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.