CHUYỆN XẢY RA GIỮA MÙA THU - Trang 117

nét dịu dàng sâu sắc đủ khiến Daisy khẽ xuýt xoa. Giống như có một sợi
dây liên kết vô hình giữa họ mà không gì có thể cắt đứt được.

“Thứ lỗi cho chị,” Annabelle khẽ nói rồi đứng lên. Cô đi về phía chồng, anh
cầm tay cô ngay khi cô đến gần anh, và khẽ hôn vào lòng bàn tay cô. Nhìn
đăm đăm khuôn mặt đang ngước lên của vợ, anh giữ tay cô lại, ghé sát đầu
cô.

“Chị có nghĩ Annabelle đang nói đến chuyện của Lillian không?” Daisy hỏi
Evie.

“Chị mong là vậy.”

“Ôi, anh ta phải giải quyết vấn đề này cho kín đáo,” Daisy rên rỉ. “Nếu nói
thẳng thì Lillian sẽ cãi bướng cho xem.”

“Chị nghĩ Hunt sẽ thận trọng. Anh ta có tiếng là người biết đàm phán trong
kinh doanh còn gì?”

“Chị nói đúng,” Daisy bỗng cảm thấy khá hơn. “Và anh ta đã quen ứng phó
với Annabelle, người cũng có bản tính nóng nảy.” Trong lúc họ trao đổi,
Daisy không khó nhận thấy hiện tượng lạ thường là mỗi khi cô và Evie ở
riêng với nhau... Evie có vẻ thư giãn, và chứng nói lắp của cô biến mất.

Evie nhoài người ra trước, chống cằm một cách duyên dáng. “Em nghĩ giữa
hai người đó có chuyện gì không? Ý chị là Lillian và ngài Westcliff ấy.”

Daisy cười méo xệch, và cảm thấy hơi lo lắng cho chị gái. “Em nghĩ hôm
qua chị em cảm thấy sợ khi nhận ra sức hấp dẫn của ngài Westcliff. Và chị
ấy không quen bị hoảng sợ - nó thường khiến chị ấy quay gót bỏ chạy mà
làm liều. Và chuyện đó dẫn tới quyết tâm tự sát trên lưng ngựa hôm nay.”

“Nhưng tại sao chị ấy lại sợ?” Nét mặt Evie đượm vẻ hồ nghi. “Chị cứ nghĩ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.