CHUYỆN XẢY RA GIỮA MÙA THU - Trang 115

“Chị biết cuộc cưỡi ngựa vượt rào của ngài Westcliff sẽ không thích hợp
với người thiếu kinh nghiệm.”

“Em đâu có thiếu kinh nghiệm,” Lillian rít qua kẽ răng.

“Có một vài chướng ngại vật khó, với thanh chắn nằm ở trên cùng. Simon,
à, Hunt, đã dẫn chị tham quan chỗ tập luyện sau khi nó hoàn công ít lâu, và
chỉ cho chị cách tiếp cận những chướng ngại vật khác nhau, chị thấy khó
quá. Nếu tư thế cưỡi của em không thật sự chuẩn xác, thì sẽ làm cho đầu và
cổ con ngựa không cử động được thoải mái, và...”

“Em sẽ ổn thôi,” Lillian lạnh lùng nói. “Lạy Chúa, Annabelle, em không hề
nghĩ là chị lại có thể trở nên sợ sệt như thế đâu.”

Giờ thì Annabelle đã quen với giọng điệu châm chích của Lillian nên cô chỉ
nhìn chằm chằm vào khuôn mặt ương ngạnh của bạn. “Có cần thiết phải
mạo hiểm bản thân như vậy không hả?”

“Chị thừa biết em không bao giờ lùi bước trước thách thức còn gì.”

“Và đó là một phẩm chất đáng nể đấy cô bạn của tôi,” Annabelle ôn tồn
đáp. “Miễn là em đừng dùng nó vào một buổi tập vô nghĩa.”

Đó gần như trở thành một cuộc tranh luận mà họ chưa từng trải qua. “Xem
nào,” Lillian sốt ruột nói, “chờ em ngã đã rồi chị tha hồ mà lên lớp em, lúc
đấy em sẽ lắng nghe từng chữ một. Nhưng hôm nay thì không ai được ngăn
em cưỡi ngựa đâu... và vì đây chỉ là một buổi tập vô nghĩa nên không cần
chị xía miệng vào.”

Cô quay lưng bước đi, vẫn nghe thấy Annabelle kêu lên bất lực ở phía sau,
còn Daisy thì chán chường lẩm bẩm gì đó, “... và sau đó, cổ chị sẽ gãy...”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.