CHUYỆN XẢY RA GIỮA MÙA THU - Trang 140

có lựa chọn khác. Và nếu cô dám phản đối một câu thì tôi sẽ gia tăng hình
phạt lên thành hai tuần! Khi nào không có tôi giám sát, cô sẽ ở yên trong
phòng, đọc sách hay suy nghĩ về những hành vi dại dột của mình. Cô hiểu
cả chưa, Lillian?”

“Vâng, thưa mẹ.” Viễn cảnh bị quản thúc ngặt nghèo suốt một tuần khiến
Lillian cảm thấy giống một con thú bị nhốt trong chuồng. Nén tiếng phản
đối ai oán, cô hướng tia nhìn nổi loạn vào tấm thảm hoa.

“Tối nay việc đầu tiên cô sẽ làm chính là,” bà Mercesdes nói tiếp, mắt bà
lóe sáng trên khuôn mặt trắng nhợt gầy còm, “xin lỗi ngài Westcliff vì
những rắc rối cô đã gây ra hôm nay. Cô sẽ thực hiện việc đó ngay trước mặt
tôi, để tôi...”

“Ôi không.” Lillian ngồi thẳng đơ, nhìn mẹ cương quyết với ý phản đối ra
mặt. “Không. Không ai có thể buộc con xin lỗi hắn ta kể cả mẹ. Con thà
chết còn hơn.”

“Cô sẽ phải làm theo những gì tôi nói,” bà Mercedes hạ giọng thành tiếng
gầm gừ. “Cô phải xin lỗi bá tước với vẻ nhún nhường bé mọn, bằng không
cô sẽ phải ở luôn trong phòng này chừng nào chúng ta còn ở đây!”

Lillian định mở miệng đáp thì Daisy đã hấp tấp xen ngang. “Mẹ ơi, con có
thể nói chuyện riêng với Lillian được không, đi mà mẹ? Chỉ một lát thôi. Đi
mà mẹ.”

Bà Mercedes trừng trừng nhìn từng cô con gái, lắc đầu tự hỏi có phải bà đã
bị nguyền rủa với những đứa trẻ bất trị thế này không, rồi rời khỏi phòng.

“Lần này mẹ nổi giận thật rồi đấy,” Daisy lẩm bẩm trong sự im lặng nguy
hiểm vẫn còn vương vất sau khi bà rời đi. “Em chưa từng thấy mẹ thế này
bao giờ. Có lẽ chị phải làm theo lời mẹ thôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.