CHUYỆN XẢY RA GIỮA MÙA THU - Trang 154

hợp nhất để ta quan sát một vài loài bướm hiếm đang cư ngụ trong lãnh địa.
Nó chỉ xuất hiện vào chiều tối, tất nhiên theo mô hình quen thuộc thì điều
này quả là mới lạ. Chắc cô vẫn nhớ tôi đã từng nói tới chuyện này trong lần
trò chuyện trước.”

“Bướm à?” Lillian lặp lại, nuốt liên tục để nén cơn buồn nôn đang dâng lên.

“Cô cho phép tôi dẫn hai chị em cô ra nhà kính bên ngoài chiêm ngưỡng
một vài loài bướm vừa được tìm thấy chứ? Tôi rất tiếc phải phá vỡ cảm giác
ngon miệng của cô vì chuyến đi này, nhưng chúng ta sẽ trở về kịp lúc để cô
thưởng thức phần còn lại của bữa tối.”

Rất nhiều người dừng nĩa lưng chừng, nét mặt đầy tỏ ý kinh ngạc trước lời
đề nghị đặc biệt của Westcliff.

Nhận ra anh đang tìm cớ cho chị em cô rời bàn ăn để tránh xảy ra những
chuyện đáng tiếc, Lillian gật đầu. “Bướm,” cô nói như hết hơi. “Vâng, tôi
thích ngắm bướm lắm.”

“Tôi cũng vậy,” giọng Daisy vang lên từ cuối bàn. Cô nhanh nhảu đứng lên,
buộc tất cả các quý ông lịch thiệp đứng lên theo. “Ngài thật chu đáo khi còn
nhớ chúng tôi thích tìm hiểu côn trùng bản địa ở Hampshire đó thưa ngài.”

Westcliff bước đến kéo ghế giúp Lillian. “Thở bằng miệng đi,” anh thì
thầm. Cô vâng lời với khuôn mặt tái nhợt và đẫm mồ hôi.

Mọi ánh mắt đổ dồn về phía họ. “Thưa ngài,” một quý ông, Ngài Wymark,
nói, “tôi có thể hỏi ngài đang đề cập đến loại bướm quý hiếm nào không?”

Westcliff thoáng ngập ngừng, rồi mạnh dạn đáp. “Loài bướm có chấm màu
tía...” anh do dự rồi nói tiếp, “... bướm sâu.”

Wymark cau mày. “Tôi nghĩ mình cũng là một nhà nghiên cứu bướm, thưa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.