CHUYỆN XẢY RA GIỮA MÙA THU - Trang 317

dạy cô một vài mánh khóe. Tuy nhiên, Marcus phản đòn dễ dàng, cơ thể
anh là một khối cơ bắp vừa cứng như thép lại vừa mềm dẻo. Anh rất lanh lẹ,
và nặng đến không ngờ. “Em không có cơ hội nào đâu,” anh chọc ghẹo, để
cô leo lên người anh. Trong khi cô loay hoay tìm cách kẹp anh, thì anh đã
xoay người đè cô xuống. “Đừng nói là em đã dùng hết sức rồi đó.”

“Đồ xấu xa,” Lillian lầm bầm, gắng sức đẩy mạnh. “Em có thể thắng... nếu
không có cái váy...”

“Mong ước của em sẽ được đáp ứng,” anh mỉm cười nhìn cô đáp. Sau một
vài giây, anh giữ cô nằm yên trên nệm, cẩn thận không làm tổn thương cô
trong trò chơi ái tình của họ. “Đủ rồi,” anh nói. “Em mệt rồi. Lần này coi
như huề.”

“Chưa đâu,” cô hổn hển, cương quyết phải thắng được anh.

“Lạy Chúa, cô nhóc hiếu chiến ơi,” anh nói đầy thích thú, “đến lúc chịu
thua rồi.”

“Không bao giờ!” Cô gồng mình lên chống lại anh, cánh tay mỏi rã của cô
run rẩy.

“Thư giãn nào,” giọng anh thì thầm âu yếm, mắt cô mở to khi nhận ra vật
đàn ông cương cứng của anh giữa hai đùi mình. Cô thở hổn hển, và sức
chống cự tắt ngấm. “Bây giờ, từ từ...” Anh vừa giữ tay cô vừa kéo váy cô
xuống. “Thả lỏng người ra,” anh thì thầm.

Lillian nằm yên, máu chảy rần rần trong huyết quản khi cô nhìn anh. Nơi
này ánh sáng không chiếu tới, và cái giường bị bao phủ bởi bóng tối. Hình
bóng mờ mờ của Marcus loay hoay bên trên cô, tay anh lật cô qua bên này
rồi lại qua bên nọ để cởi váy cô ra, tháo móc áo nịt ngực. Và rồi cô đột ngột
thở, thở rất mạnh, rất nhanh, khi những ve vuốt của anh khiến cơ thể cô
thêm hưng phấn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.