CHUYỆN XẢY RA GIỮA MÙA THU - Trang 320

hai cơ thể vẫn không tách rời.

Nằm ngoan ngoãn bên dưới anh, Lillian liếm đôi môi đỏ mọng, rệu rạo nói,
“Vậy mà anh gọi em là cô nhóc hiếu chiến đấy.” Cô nín thở khi nghe anh
cười khùng khục, lông ngực anh như lớp nhung hươu cọ cọ trên lưng cô.

Mặc dù Lillian làm tình đã thấm mệt, cô vẫn không muốn đi ngủ chút nào.
Cô có không biết bao nhiêu băn khoăn thắc mắc trước những khám phá về
người đàn ông cô đã từng cho là tẻ nhạt và chán ngấy. Cô nhận ra con người
dịu dàng mà ít ai được biết ở Marcus. Và linh tính mách bảo cho cô biết anh
quan tâm đến cô, dù cô sợ mình ngộ nhận điều đó, vì tình cảm dành cho anh
đã quá sâu nặng.

Sau khi Marcus lau cơ thể mướt mồ hôi của cô bằng một mảnh vải ẩm mát
lạnh, anh choàng qua người cô chiếc áo sơ mi vẫn còn vương mùi cơ thể
anh. Anh mang cho cô một đĩa lê hấp, một ly rượu ngọt, và thậm chí còn để
cô đút cho anh ăn mấy miếng trái cây mềm nhũn. Khi cơn đói lắng dịu,
Lillian đặt cái đĩa trống và muỗng qua một bên rồi xích lại gần anh. Anh
chống cằm lên khuỷu tay nhìn ngắm cô, ngón tay vê vuốt tóc cô.

“Em có buồn vì anh đã không để St. Vincent có được em không?”

Cô cười bối rối. “Sao anh lại hỏi điều đó? Chắc chắn không phải vì lương
tâm cắn rứt rồi.”

Marcus lắc đầu. “Anh chỉ băn khoăn không biết em có chút gì nuối tiếc
không.”

Bất ngờ và cảm động vì anh còn lo lắng về chuyện giữa mình và St.
Vincent, Lillian xoa xoa những sợi lông đen trên ngực anh. “Không,” cô
thẳng thắn nói. “Ngài ấy hấp dẫn, và em thích ngài ấy... nhưng em không
muốn ngài ấy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.