Thằng nhóc gọi giật khiến Nguyên và Kăply gần như bắn người lên khỏi giường.
Trước khi hai ông anh kịp càu nhàu, Suku đã hớt hải tiếp:
- Tấm thẻ hội viên đâu rồi?
- Có chuyện gì vậy, Suku? - Nguyên trố mắt nhìn thằng oắt.
Suku trả lời bằng một câu hỏi:
- Anh biết hôm nay là thứ mấy không?
- Thứ năm.
- Ngày mai là ngày hoạt động của TIỆM NHỮNG DẤU HỎI. - Suku nói luôn - Vì vậy rất có
thể hôm nay tấm thẻ sẽ có chuyển biến.
Nguyên “a” lên một tiếng rồi vù lại đằng bàn, lôi ngăn kéo đánh “rột”, hấp tấp moi chiếc
thẻ màu bạc ra đưa lên mắt săm soi. Ở phía sau, Kăply và Suku cũng chạy lại, châu đầu nín
thở dòm.
Ở mặt trước tấm thẻ không có gì khác lạ: vẫn là ba dấu hỏi to tướng màu đen và hàng chữ
nhỏ “Hãy đổi trí thông minh để lấy những đồng vàng” nằm ngay phía dưới.
Nguyên lật tấm thẻ lại và suýt chút nữa nó đã rú lên. Đúng như Suku phỏng đoán, mặt sau
của tấm thẻ trước đây trống trơn, bây giờ đột nhiên hiện ra dòng chữ đỏ như son:
HÒN ĐÁ TẢNG
Kăply thoi vô lưng Suku một cú thật lực:
- Mày giỏi thiệt đó, Suku!
- Nhưng Hòn Đá Tảng nghĩa là gì hở em? - Chờ cho ngực áo bớt phập phồng, Nguyên nheo
mắt nhìn Suku, bồn chồn hỏi, bụng thấp thỏm chỉ sợ thằng oắt lắc đầu.
Nhưng điều Nguyên lo ngại đã không xảy ra. Suku vui vẻ đáp, với cái vẻ tự tin của người
đã nuốt cả đống sách vô bụng:
- Đây là một địa danh, anh K’Brăk. Em chưa tới đó bao giờ nhưng em biết chỗ này. Hòn Đá
Tảng nằm ở cuối hẻm Gieo Sự Chết.
- Hẻm Gieo Sự Chết? - Kăply rên lên.
- Cái tên này không có gì đáng sợ hết, anh K’Brêt…
Suku phì cười, ánh mắt long lanh cho thấy nó đang thích thú một cách trắng trợn trước sự
chết nhát của ông anh.
- Sở dĩ có cái tên này do hồi trước ở đây có lò mổ thịt của lão Daoto. Hẻm này cắt ngang
đường Ma Ya, song song với hẻm Râu Ngô.
Trái với Kăply, Nguyên không quan tâm đến cái tên hẻm, dù thiệt sự cái tên này cũng rất
đáng quan tâm. Chẳng qua nó thấy có điều cần lo nghĩ hơn. Lúc này Nguyên đang ngần ngừ
nhìn Suku, băn khoăn không biết có nên rủ thằng oắt cùng đi đến TIỆM NHỮNG DẤU HỎI