CHUYỆN XỨ LANG BIANG - TẬP 4 - Trang 126

Đúng vào lúc tưởng như cái tên Gieo Sự Chết đã vô tình ứng nghiệm với số phận bi đát của

tụi Suku thì từ hai bên con hẻm hai luống gió bất thần bay ra đánh thốc vào bàn tay máu.

Một tiếng nổ đì đoàng vang lên như sấm và kéo dài trong vài phút. Trong vài phút đó, cây

cối hai bên ngã rạp như có bão, cành cây răng rắc, lá rụng tơi bời. Suku, Păng Ting và Mua
lăn lông lốc trên đường. Buriăk lăn còn xa hơn, như một trái cầu bằng rơm, bàn tay máu tắt
phụt. Và khi những tiếng âm ỉ chấm dứt, không ai còn thấy bóng dáng hắn đâu nữa.

Suku, Mua và Păng Ting lóp ngóp bò dậy, đang tự hỏi ai vừa ra tay đánh đuổi Buriăk đã

nghe tiếng của Nguyên vọng ra từ sau hàng cây dày:

- Xin lỗi nhé. Tôi và K’Brêt tới trễ một bước.

Nguyên vừa nói vừa vẹt cành lá bước ra. Từ mé bên kia, Kăply cũng nôn nao đâm bổ về

phía Mua:

- Bạn có sao không, Mua?

- Không. - Mua nhìn Kăply trìu mến, tim vẫn còn đập thình thịch trong ngực. - Nếu hai bạn

không tới kịp thì…

Mua bỏ lửng câu nói, sự khiếp hãi vẫn còn chẹn ngang miệng nó.

Suku lúc lắc món tóc trước trán, giọng xúc động:

- Em đã dặn hai anh đừng đi kia mà.

- Ờ, - Nguyên gật đầu - nhưng không hiểu sao anh cứ thấy lo lo. Thế là anh và anh K’Brêt

quyết định bí mật bám theo.

Păng Ting nhìn Nguyên, mái tóc kiểu cọ của nó lúc này trông xơ xác như mớ cỏ khô:

- Hai anh tới đây từ lúc nào vậy?

Nguyên mỉm cười:

- Từ lúc con chuột của Ngũ bất tử ngã lăn ra.

Păng Ting nhìn Suku qua khóe mắt, môi bĩu ra:

- Em hay thiệt đó, Suku. Hừ, Ngũ bất tử!

Suku nhăn nhó:

- Buriăk đâu có ngán Tứ bất tử. Em định thêm con chuột vào để dọa hắn, nhưng không

hiểu sao lần nào em cũng chỉ biến ra được chuột chết…

Kăply cười khì khì:

- Khỏi quảng cáo! Tao nhớ suốt đời cơn mưa chuột chết của mày mà, Suku.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.