Tiếng rao của thằng Amara nện vô tai Kăply như một nhát búa.
- Gì mà vui vậy, anh K'Brêt?
Yan Jik thò đầu vào giữa đám náo nhiệt, tò mò nhìn quanh và háo hức hỏi.
Như không nghe thấy Yan Jik, Kăply chớp chớp mắt nhìn Pôca, vẫn có cảm giác như nhìn
xuyên qua sương mù, cất giọng thăm dò:
- Chừng nào tụi em mới bắt đầu đi học hả Pôca?
- Bố Yan Dran bảo tuần tới, anh K'Brêt. Nhưng em hổng muốn đi chút nào hết á. - Pôca
phụng phịu đáp.
Kăply thận trọng di chuyển ánh mắt qua thằng nhóc đeo chiếc thắt lưng màu trắng, hồi
hộp hỏi:
- Thế còn em, Pôcô?
- Em cũng thế. - Pôcô rụt cổ - Anh Pôca không đi thì em cũng không đi.
- Cái gì?
Cả Nguyên, Kăply lẫn Amara, cả ba cái miệng cùng sửng sốt kêu lên.
- Mày nói gì thế, Pôcô? - Amara gầm gừ giận dữ - Mày kêu thằng Pôca bằng gì?
- Bằng anh chứ bằng gì. - Pôcô ngạc nhiên - Hổng lẽ anh bị ai nhét bông gòn vô lỗ tai hả
anh Amara?
Thằng K’Tub lại nhảy cẫng, miệng không ngớt hò reo, cứ như thể nó sẽ được phân nửa
tiền cá cược:
- Chung tiền đi! Chung tiền đi!
- Mày đừng có hòng chơi tao, Pôcô. - Amara nói giọng tức tối, thái độ của thằng K’Tub làm
nó thêm bầm gan - Hôm qua tao nghe rõ ràng mày kêu thằng Pôca bằng em kia mà.
Pôcô tròn mắt:
- Ủa, hôm qua anh ở đâu mà nghe?
- Tao ở đâu kệ tao. - Amara bứt tóc (chắc chắn không phải để làm cho tóc nó bớt xoăn
hơn) - Mày nói đi, có đúng là hôm qua mày kêu thằng Pôca bằng em không?
- Đúng. - Pôcô gật đầu, mắt vẫn nhìn chằm chằm Amara, không hiểu tại sao thằng này bỗng
dưng nổi giận đùng đùng về chuyện xưng hô giữa anh em tụi nó.
- Vậy sao hôm nay mày lại kêu nó bằng anh? - Amara nghiến răng trèo trẹo - Có phải tụi
mày biết tao đánh cược với thằng K'Brêt nên cố tình làm cho tao banh ta lông không hả?
- Ê, cái anh kia. - Yan Jik huơ huơ cây cọ vẽ trước mũi Amara - Biết thì nói, không biết thì
làm thinh đi nha.
- Hỗn láo. - Amara thu nắm đấm, khi nó gào lên có cảm tưởng lửa sắp xịt cả vòi qua lỗ mũi
- Mày tưởng tao không dám đập mày hả nhóc?