Y như bị gậy quất vô lưng, bọn trẻ nhảy dựng, lập tức quét mắt xuống trang sách. Trừ Êmê
là đứa phát hiện, bốn đứa còn lại gần như không thở được: quả nhiên dòng chữ vừa rồi đã
không còn ở chỗ cũ.
- Thấy chưa. - Suku hét lên sung sướng - Em đã nói là em không hề nhìn thấy dòng chữ đó
mà.
Không buồn nghe thằng oắt, Nguyên cầm lên cuốn sách, gí sát vào chóp mũi. Nó dùng mắt
mân mê trang sách từ dưới lên trên rồi từ trên xuống dưới, như vậy cả chục lần, lâu đến
mức tụi bạn tưởng là nó đã ngủ.
- Lạ thật. - Cuối cùng, Nguyên đặt cuốn sách xuống, thở ra một hơi dài thườn thượt.
Chỉ đợi có vậy, thằng K’Tub nhanh nhẩu tóm lấy cuốn sách, hy vọng mình sẽ là người đầu
tiên tìm ra sự bí ẩn của dòng chữ khi nãy. Nhưng hết K’Tub đến Êmê rồi Suku, chẳng đứa
nào khám phá được vì sao dòng chữ nọ đột ngột hiện ra rồi đột ngột biến mất như ảo ảnh.
- Hổng lẻ mình bị hoa mắt? - K’Tub chìa bộ mặt ngẩn ngơ vào mặt mọi người, giọng nghi
hoặc.
- Làm gì có chuyện cả đống người cùng hoa mắt một lúc. - Kăply khịt mũi và chỉ tay vào
trang sách - Khi nãy dòng chữ đó nằm ở ngay chỗ này nè.
Một lần nữa, bọn trẻ cảm giác có ai đánh mạnh vô lưng: Ngón tay Kăply vừa chạm vào
trang sách, dòng chữ khi nãy thình lình hiện ra.
- Rụt tay lại coi, anh K'Brêt. - Suku la lên.
Kăply nhấc tay ra, và quả đúng như Suku suy đoán, dòng chữ lại biến mất không còn một
vết tích.
Lần này, không đợi Suku xúi, Kăply tự mình lặp đi lặp lại động tác đó thêm năm, sáu lần
nữa. Kết quả y hệt: khi nó chạm tay vào trang sách, dòng chữ bí mật lập tức hiện ra, khi nó
rụt tay lại, dòng chữ lặn theo luôn.
- Em hiểu rồi. - Suku hất mạnh đầu, không hiểu là để cho món tóc trước trán trượt qua
một bên hay để cho sự nặng nề ra khỏi tâm trí.
- Mày hiểu gì? - K’Tub láu táu, mắt nó long lanh còn quai hàm thì trễ xuống như chờ ngốn
ngấu một món ăn hấp dẫn.
- Rõ ràng anh K'Brêt có một năng lực đặc biệt. - Suku thoắt trầm ngâm - Năng lực đó
chúng ta không ai có. Ảnh có thể đánh thức được dòng chữ bí ẩn trong cuốn sách Đam San.
Cũng như ảnh có khả năng nghe được lời nguyền rủa thầm của buyagan. Và khi nhìn vô tấm
gương…
Chỗ này, Suku không có cơ hội để nói hết ý nghĩ trong đầu. Tiếng tằng hắng to như sấm
của Nguyên đã nhấn chìm luôn phần sau của câu nói.
Suku giật mình, mặt ửng lên vì nhận ra nó suýt để lộ cho Êmê và K’Tub biết chuyện tụi nó
lén lút đột nhập vào bí thất của ông K'Tul. Bây giờ nhớ lại, Suku biết chắc hôm đó câu mật
mã sở dĩ hiện ra trong tấm gương là do Kăply đã soi mặt vào đó chứ hai câu thơ “Ai vui ta sẽ