Nhưng như thỉnh thoảng vẫn xảy ra, sau khi chỉ chiếc ghế kêu Nguyên và Kăply ngồi
xuống, thầy làm như quên mất hai đứa học trò đang ngồi trước mặt, cứ chúi mũi vô xấp giấy
tờ gì đó có vẻ đang làm thầy rất khoái chí.
Căn cứ vào cái cách thầy mê mải dán mình vào mớ giấy má đó, Kăply có cảm tưởng thầy
coi tụi nó như hai cái giá mắc nón hay là đồ cóc nhái gì đó, và cái thứ cóc nhái đó sinh ra
trên đời chẳng làm được gì ra hồn ngoài chuyện liên tục quấy rầy thầy.
Đúng vào lúc Kăply bắt đầu nghĩ là mình đã xài đến gam nhẫn nại cuối cùng, chuẩn bị quay
sang Nguyên để huých cùi chỏ vô hông thằng này thì thầy N'Trang Long bất thần ngẩng đầu
lên. Đôi mắt to cồ cộ của thầy chớp chớp như bị chói nắng:
- Ủa, tụi con mò vô phòng ta chỉ để ngồi nghỉ mệt hay sao mà im ru bà rù vậy hả?
- Dạ, tụi con…
Kăply ấp úng, câu hỏi có vẻ giễu cợt của thầy hiệu trưởng làm nó đột nhiên quên mất nó
lên đây để làm gì.
- Chắc thầy có đọc những phát biểu của Thám tử Eakar trên tờ Tin nhanh N, S & D?
Nguyên hấp tấp đỡ lời bạn, cố nói thật chậm để thăm dò phản ứng trên mặt thầy, ngạc
nhiên thấy thầy chẳng lộ chút giận dữ nào hết.
- Có chớ. - Thầy N'Trang Long thản nhiên đáp, bàn tay theo thói quen đưa lên mò mẫm
chỗ râu cằm - Nhà đại thám tử của chúng ta lần này không biết là lần thứ mấy lại cho mình
là tài ba nhất xứ rồi.
Câu nói mơ hồ của thầy hiệu trưởng khiến bọn trẻ không biết phải hướng suy nghĩ của
mình vào đâu. Kăply nhìn chăm chăm vào bàn tay thầy hiệu trưởng, rụt rè thông báo:
- Báo Tin nhanh N, S & D mấy bữa nay bán chạy lắm đó thầy.
- Họ đưa tin giật gân kiểu đó, không bán chạy mới là lạ, con à. - Thầy N'Trang Long gật gù
đáp, vẫn bằng vẻ bình tĩnh hiếm có.
Nguyên liếm đôi môi khô rang, lấy hết can đảm để xi ra cả đống câu hỏi mà nó chôn chặt
trong lòng từ hôm qua đến giờ:
- Thế thầy có biết thủ phạm vụ này là ai không hả thầy? Thám tử Eakar có thiệt là đã bịa
chuyện để hại thầy không? Lão Ôkô Na không dính gì vào đây, đúng không thầy?
Trước những thắc mắc dồn dập của Nguyên, thầy N'Trang Long trố mắt nhìn sững nó như
thể nó vừa làm một chuyện gì đó vô cùng lố bịch:
- Con làm sao thế hở con? Bộ con nghĩ ta sắp sửa chuyển sang nghề thám tử như Eakar
sao?
Thầy nhịp những ngón tay to như quả chuối xuống đống giấy tờ trước mặt, tặc tặc lưỡi:
- Ta đang suy nghĩ. Mọi chuyện đang dừng lại ở chỗ suy nghĩ, con à. Mà khổ nỗi, những suy
nghĩ của ta mấy hôm nay chỉ mới nhúc nhích được có chút xíu thôi. Nói chung là chẳng có gì
đáng kể hết.