CÔ BẠN GÁI NHÚT NHÁT CỦA TÔI - Trang 121

Vương Lao Lạp nhíu mày: “Anh đấy thì cũng được, không thông minh

lắm, không gia trưởng nhưng đáng sợ nhất là không có chí cầu tiến, cả ngày
chỉ biết chui trong bếp. Lấy người như thế thì thà tự kiếm tiền rồi thuê
người giúp việc theo giờ cho xong”.

Diệp Tử Lộ nhất thời thấy kỳ lạ: “Nhưng tao thấy anh đấy cũng phù hợp

với tiêu chuẩn của mày đấy chứ, trông cũng được, người còn cao hơn mức
trung bình nhé, lại còn biết chiều chuộng. Lúc mày đau bụng đến kỳ, người
ta sẽ thức cả đêm nấu canh cho mày, sợ nguội nên phải chạy ngay vào cho
mày ăn”.

“Đàn ông mà không có chí cầu tiến thì vứt đi” – Vương Lao Lạp chầm

chậm nói – “Cả đời bị trói buộc với loại đàn ông như thế thì may quá nhỉ?”.

Quả nhiên… Con gái gần như ai cũng bảo “yêu cầu không cao, chỉ cần

tốt với mình là được”, toàn là lời sáo rỗng thôi.

Diệp Tử Lộ mặc áo khoác, nhận thấy quỹ đạo cuộc sống của Vương Lao

Lạp với những tiêu chuẩn kén chồng của cô ấy thật hỗn loạn. Cô không còn
hứng thú nói chuyện với cô bạn cùng phòng rắc rối ấy nữa, vội vàng chào
Vương Lao Lạp rồi đi phỏng vấn xin việc. Dù Vương Lao Lạp thật rắc rối
nhưng cô ấy vẫn luôn cố gắng không ngừng, còn cô thì sao?

Diệp Tử Lộ cảm thấy đời cô như một đống tơ vò, đến đầu sợi tơ còn

chẳng tìm thấy.

Nhưng hy vọng cô sẽ qua vòng phỏng vấn… nhất định sẽ qua, phải có

lòng tự tin! Diệp Tử Lộ tự khích lệ mình.

Đến lúc này, cô đã hoàn toàn quên rằng cả tối qua cô cắm đầu vào đọc

truyện nên chưa chuẩn bị một tẹo gì cho buổi phỏng vấn ngày hôm nay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.