CÔ BẠN GÁI NHÚT NHÁT CỦA TÔI - Trang 181

Diệp Tử Lộ chợt hoảng sợ: “Nhan Kha… Nhan Kha, anh còn sống

không? Còn sống thì kêu ‘chít’ một tiếng cũng được!”.

Cuối cùng thì Nhan Kha cũng động đậy, anh thở dài một cái, lộ rõ vẻ sầu

muộn.

Diệp Tử Lộ nơm nớp chuẩn bị tinh thần nghe anh nêu cảm nghĩ.

Cuối cùng Nhan Kha lắc đầu, nói với ngữ điệu phức tạp, khác thường:

“Không ngờ Nhan Kha tôi đây cũng có ngày hôm nay”.

Diệp Tử Lộ đang định nói thì chợt nghe thấy tiếng bước chân tiến đến từ

đằng sau. Cô lập tức ngậm miệng, kẹp Nhan Kha vào người, giả bộ như
anh chỉ là một con búp bê bình thường.

Sau đó có người gọi cô.

“Diệp Tử! Tình cờ thật đấy!”

Ôi mẹ ơi, trời đất ơi… Diệp Tử Lộ như bị sét đánh, người ta hay bảo đi

đêm lắm có ngày gặp ma, nhưng cô bao lâu nay toàn ở nhà, giờ mới ra
đường tập thể dục chút mà!

Thế nào mà lại đụng phải Lục Trình Niên!

Lẽ nào lúc nãy đuổi chó không may giẫm phải phân?

“Cậu ở đây à?” – Lục Trình Niên không hiểu nỗi khổ tâm của cô chút

nào mà ngược lại còn cực kỳ nhiệt tình đi tới – “Mấy hôm nay nghỉ lễ, đi
thăm người bạn nên vừa hay đi qua đây, nếu mà biết trước cậu cũng ở đây
thì… À, trưa nay cậu có bận việc gì không? Tôi mời câu đi ăn một bữa?”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.