CÔ BẠN GÁI NHÚT NHÁT CỦA TÔI - Trang 184

May mà cuộc sống đòi hỏi sự tính toán kĩ lưỡng biết bao năm nay đã rèn

cho Lục Trình Niên tính nhẫn nại. Khi anh ấy nhận ra cho dù mình hỏi gì đi
chăng nữa thì Diệp Tử Lộ toàn úp úp mở mở, mắt đảo quanh, lúc ấy không
hỏi nhiều nữa mà tự tiếp lời cô luôn – dù cho đối phương chẳng tỏ ra hứng
thú gì cho cam.

“Thực ra tôi kém cậu một bậc” – Lục Trình Niên nói – “Năm ấy thành

tích của tôi không tốt, chỉ đỗ một trường tầm tầm hạng hai thôi, cậu có nhớ
không?”.

Diệp Tử Lộ gật gật đầu lấy lệ - Thực ra cô không hề có ấn tượng gì về

việc này.

Lục Trình Niên tiếp lời: “Sau đó tôi vào trường đó học, lúc ấy chuyên

ngành còn bị điều chỉnh, tôi bị chuyển sang khoa cơ khí, thực lòng mà nói
thì tôi chả biết gì về ngành này. Cậu biết đấy, tuy tôi theo ban tự nhiên
nhưng hồi cấp ba điểm vật lý với hóa học của tôi không cao lắm, đã thế khả
năng thực hành của tôi còn hơi tệ nên học ngành này cũng vất vả”.

Giọng nói của anh ấy trầm ấm, lại hòa cùng với âm thanh nhẹ nhàng

trong nhà hàng nên cuối cùng sự nôn nóng chuẩn bị bộc phát của Diệp Tử
Lộ cũng được dịu đi phần nào. Cô tự bao giờ không còn chần chừ nữa mà
bắt đầu chú ý vào câu chuyện – nhắc tới đề tài đại học, cô cũng có chút
đồng cảm.

“Hồi đại học tôi cũng bị chuyển ngành” - Diệp Tử Lộ mãi mới nói được

một câu, cô thở dài – “Tiếng Anh thương mại, đến giờ vẫn chẳng hiểu nổi
là mình học cái gì”.

Diệp Tử Lộ chỉ nói nửa câu, đừng nói đến Tiếng Anh chuyên ngành cấp

8, cô thuộc số ít sinh viên trong lớp đến tiếng Anh chuyên ngành cấp 4 còn
chẳng qua.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.