CÔ BẠN GÁI NHÚT NHÁT CỦA TÔI - Trang 196

Sau khi Diệp Tử Lộ vừa mới nói chuyện được đôi ba câu với người ta,

đầu bên kia hình như đổi người, giọng của cô bỗng chốc khách sáo đi trông
thấy, xưng hô cũng chuyển thành “ngài”, sau đó cô đi đến bàn sách lôi một
tờ giấy ra, vừa nói vừa ghi gì đó, xem chừng hình như là một cuộc gọi dài.

Nhan Kha ngồi xuống bàn trên đầu giường cô, nhìn những dòng chữ

không rõ ràng mà cô viết.

“Siêu nhân lề mề” hệt như một con bệnh lâu ngày nên trở thành thầy

thuốc, đang vô cùng say mê thảo luận về vấn đề “người theo chủ nghĩa cầu
toàn”.

Nhan Kha vốn chỉ vô tình bị đập vào mắt, sau đó mới nhìn thử xem, thế

là anh không thể kìm lòng nổi mà nhảy lên bàn phím, phát huy “vô hình
cước thần công”, gõ mấy câu trả lời.

[Tiểu Diệp Tử]: Theo lời chị nói, thực ra về bản chất, chủ nghĩa cầu toàn

gây ra bệnh lề mề sao?

[Siêu nhân lề mề]: Cũng không hẳn, vẫn còn nhiều người hoài nghi lý

luận này, nhưng thực ra một phần những bệnh trạng của bệnh lề mề có liên
quan đến chủ nghĩa cầu toàn.

[Siêu nhân lề mề]: Ví dụ cơ bản nhất là, khi nhiều bệnh nhân lề mề phát

hiện ra căn bệnh này của mình đều ảo tưởng rằng sẽ có một ngày mình
chiến thắng căn bệnh này, sẽ có một cuộc sống vĩ đại, viên mãn. Trong ấn
tượng của họ, “chiến thắng căn bệnh” này tương đương với “trở thành một
con người vĩ đại”.

[Siêu nhân lề mề]: Vế sau chính là sự ảo tưởng của họ, và cũng là một

phần của chủ nghĩa cầu toàn. Đối với người bình thường mà nói, việc mong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.