CÔ BẠN GÁI NHÚT NHÁT CỦA TÔI - Trang 198

ngày em bắt đầu làm một việc gì đó, ví dụ như bắt đầu một kế hoạch công
việc chẳng hạn, em làm cũng khá tốt, mọi người xung quanh đều khen ngợi
em, còn em thì sao?

[Tiểu Diệp Tử]: Tiếp tục nỗ lực ạ.

[Siêu nhân lề mề]: Nếu rất nhiều rất nhiều người đều dùng những lời lẽ

khen ngợi em quá đáng, nhất quyết gán cái mác đẹp đẽ ấy lên người em, cứ
như em là nhân tài hiếm có, vô tiền khoáng hậu, trên người không có một
chút khuyết điểm nào thì sao? Em nói xem, lâu dần có đúng là em cứ sống
mãi với những thành công trong quá khứ rồi không dám cất bước tiến về
phía trước không?

Nhan Kha đờ người ra.

“Nhan Kha? Là con nhà Nhan tiên sinh mà! Ôi chao, cậu thanh niên ấy

khá lắm!”

“Trong ngành này ai mà không biết con trai Nhan tiên sinh cơ chứ? Theo

tôi thấy ấy à, hổ phụ sinh hổ tử, có khi cậu ấy còn giỏi hơn bố ấy chứ.”

“Cả nước này mấy ai có thể làm nên nghiệp lớn ở cái tuổi ấy cơ chứ? Tôi

nghe nói một thời gian nữa huyện Tân Phong sẽ lên thành phố đúng không?
Quá giỏi, Nhan Kha ơi Nhan Kha, ông trời sao lại thiên vị cháu thế, cái gì
tốt đẹp đều cho cháu hết cả! Cố ý khiến cháu trở thành báu vật giữa vạn
người đúng không?”

Những lời khen ngợi cho dù là thật tâm hay giả dối đó, bất chợt trở thành

làn sóng tạt vào anh.

Những áp lực từ bên trong ấy, từ sau khi anh biến thành con gấu bông

này đã biến mất tự lúc nào, rồi trong phút chốc bỗng bị “Siêu nhân lề mề”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.