CÔ BẠN GÁI NHÚT NHÁT CỦA TÔI - Trang 200

tôi, chỗ này đãi ngộ tốt hơn chỗ sáng nay tôi đi phỏng vấn, cơ hội phát triển
cũng nhiều hơn… điều quan trọng nhất là gần hơn”.

Ánh mắt Nhan Kha ngây dại, anh không hề để tâm đến lời cô nói, cũng

không đáp lại.

Cũng may Diệp Tử Lộ cũng không để ý, cô giơ tay cào cào tóc: “Lúc

nãy thực ra tôi rất khó chịu, nghĩ bụng, sao mình lại phải nhờ vả cậu ta?
Phải nhờ Lục bé bự giới thiệu việc làm cho, xấu hổ chết đi được. Nhưng cứ
nghĩ đến việc mình đã bết bát thế này rồi, còn gì xấu hổ hơn cơ chứ, thôi
thà đồng ý vậy. Tôi vừa bảo với người ta mai sẽ đến nhận việc, không ở
nhà chơi với anh nữa rồi… Này? Anh có nghe tôi nói không đấy, gấu Kha?
Gấu baby?”.

Đối với giọng điệu nhanh nhẹn, thoải mái của cô, yết hầu Nhan Kha khô

lại, y hệt như ngày đầu tiên anh đứng trước gương, phát hiện ra mình y hệt
một con gấu.

Giật mình tỉnh ngộ một cách rối tinh rối mù.

Sau khi nói chuyện với “Siêu nhân lề mề”, Nhan Kha im lặng cả ngày,

anh bắt đầu suy nghĩ lại về những lần tự ép mình phải thành công, không
chấp nhận thất bại của mình – anh cảm thấy mình như đi trên dây thép vậy.

Hoặc có thể là do biến thành gấu, cái mác xã hội và mọi người gán lên

người anh, ví như “gia thế quyền quý”, “tài đức song toàn”, “trẻ trung anh
tuấn” …, cái mác ấy lâu dần khiến anh thực sự tưởng rằng mình chính là
người như vậy, nay đã không còn nữa.

Bỗng chốc Nhan Kha không còn sức mạnh đó nữa, giống như có một thứ

gì đó không còn trong xương cốt chống đỡ cơ thể anh nữa, giống như muôn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.