CÔ BẠN GÁI NHÚT NHÁT CỦA TÔI - Trang 199

đọc vị lôi ra hết.

Thật sự Nhan Kha là một nhân vật “vô tiền khoáng hậu” ư?

Anh thật sự xuất sắc đến thế ư?

Lẽ nào anh không phải người phàm, thế thì hằng ngày còn cần ăn uống

vệ sinh làm gì cơ chứ?

Cứ sống mãi với những thành công trong quá khứ, chìm đắm trong

những lời ca tụng như những bọt bong bóng, chỉ cần chọc một cái là vỡ,
mỗi lần định bước tiếp là lại nơm nớp lo sợ, hòn núi đè nặng trong lòng
mỗi ngày một nặng, mỗi ngày một khó chấp nhận.

Ánh mắt của Nhan Kha chợt quét xuống lịch ở góc phải màn hình máy

tính, những con số lạnh lùng trên tấm lịch đang nhắc nhở anh, anh đã vô
công rồi nghề ở nhà Diệp Tử Lộ mấy tháng rồi, thế mà mãi vẫn chưa nghĩ
ra cách quay trở về thân xác của mình.

Lẽ nào… cả đời này anh không định quay về sao?

Tại sao cứ mỗi đêm sau khi Diệp Tử Lộ đã ngủ anh đều muốn đẩy cô

một cái?

Vì thực ra chính anh cũng cảm thấy điều đó sao?

Có một số điều, một số sự việc, ai cũng hiểu rõ, chỉ là không dám nhận

mình cũng vậy mà thôi.

Diệp Tử Lộ cúp máy, cô nhào về phía giường, lăn một vòng: “Này, gấu

Kha ơi, tôi bảo, Lục Trình Niên vừa gọi điện giới thiệu một công việc cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.