CÔ BẠN GÁI NHÚT NHÁT CỦA TÔI - Trang 205

‘thói quen’. Đợi đến lúc cô có thói quen ‘Việc hôm nay chớ để ngày mai’
thì mới miễn cưỡng coi là đã có thành công bước đầu”.

Diệp Tử Lộ nghĩ một lúc, cô thấy anh nói cũng đúng nên hỏi tiếp: “Thế

nào mới được coi là thói quen?”.

“Đến khi cô không còn làm một việc gì đó mà cảm thấy toàn thân bứt

rứt, không màng ăn uống, ăn không ngon ngủ không yên, cả ngày cứ nghĩ
về nó thì mới gọi là ‘thói quen!” – Nhan Kha còn đưa ra cả ví dụ có chút
thô tục – “Cũng giống như sáng nào cô cũng phải đi đại tiện, rồi đến một
ngày vì một việc gì đó mà cô không thể đi được, cả ngày đều bứt rứt không
yên”.

Tuy ví dụ này cũng dễ hiểu, nhưng lại quá thô bỉ, Diệp Tử Lộ không ngờ

trước mặt một cô gái như mình mà anh ta lại có thể ngang nhiên nói đến
chuyện đại tiện. Mặt cô đỏ ửng lên, cô đưa ngón tay ra búng lên trán Nhan
Kha theo thói quen.

Trước sự tấn công bất ngờ của cô, Nhan Kha ngã ngồi xuống, thẹn quá

hóa giận: “Diệp Tử Lộ! Cô phải để ý đến tôn nghiêm của bậc làm thầy chứ!
Một ngày làm thầy cả đời làm thầy, cô có hiểu không?”.

“Thầy dạy em môn gì thế thầy Nhan?” - Diệp Tử Lộ chớp chớp mắt nhìn

anh.

Nhan Kha: “Tôi là thầy giáo nhân sinh”.

Nghe đến đây, Diệp Tử Lộ liền cảm thán: “Ôi mẹ ơi!”.

Nhan Kha nghe cái giọng điệu này của cô là biết ngay vế sau chẳng phải

lời tốt đẹp gì, quả nhiên, Diệp Tử Lộ nói: “Lần đầu tiên tôi nghe thấy một
thầy giáo nhân sinh trong bộ dạng gấu thế này”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.