CÔ BẠN GÁI NHÚT NHÁT CỦA TÔI - Trang 234

anh chàng Nhan Kha không quen, ngoài ra có một cô gái cao to nữa, nghe
nói đây đều là bạn hồi cấp ba, còn cô gái kia là lớp trưởng.

Trong cơn gió Tây Bắc ào ào thổi, xe của họ đi đến một biệt thự nhỏ

chuyên để nghỉ dưỡng ở vùng ngoại ô, nghe nói là nhờ một người bạn tên
là Tiểu Lai tìm giúp, hoạt động chủ yếu là mấy người ngồi lại với nhau tán
gẫu.

Chuyện họ nói đa phần đều là những kỷ niệm thời còn đi học nên Nhan

Kha nghe cũng chẳng hiểu. Bao nhiêu người thế này, Diệp Tử Lộ cũng
chẳng dám nói chuyện thoải mái với anh, lúc bọn họ ăn uống, anh chỉ có
thể ngồi nhìn, cũng chẳng ăn cùng được nên Nhan Kha có chút hối hận, anh
chán rồi.

Đặc biệt anh cảm thấy Lục Trình Niên là loại người miệng nam mô bụng

một bồ dao găm, mắt liếc ngang liếc dọc thật đáng ghét.

Trong lúc chán chường ấy, Nhan Kha bỗng thấy hơi buồn ngủ, anh nằm

nhoài người trong mũ Diệp Tử Lộ, cứ một lúc trán anh lại gục vào lớp vải
mềm mịn…

Không đúng! Nhan Kha đột nhiên tỉnh dậy, chẳng phải anh không thể

ngủ sao, chuyện gì thế này?

Ý thức của anh dần dần rơi vào cảm giác buồn ngủ không thể kháng cự

nổi, sau hai mươi phút, Nhan Kha chính thức “ngủ”, lờ mờ lờ mờ, dường
như anh lại quay trở về thân xác của mình, nghe thấy giọng nói mơ hồ của
ai đó vang lên bên tai, nhưng anh không nhận ra đó là giọng ai mà chỉ nghe
thấy vài từ.

Kiểu như “Thuốc mới”, “Hiệu quả rất tốt” hay “Đã có ý thức trở lại”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.