CÔ BẠN GÁI NHÚT NHÁT CỦA TÔI - Trang 250

Thậm chí đọc một chương sách, làm mấy trang đề luyện cũng chỉ tốn

chưa đến bốn mươi phút đồng hồ.

Diệp Tử Lộ bỗng hiểu ra, việc không lề mề làm mấy chuyện này căn bản

không phụ thuộc bạn thông minh đến đâu, cũng không cần phải giải quyết
những phương trình phức tạp đến nhường nào, nghĩ ra những khuôn mẫu
khiến người khác phải kinh ngạc. Nó cũng không phụ thuộc vào việc bạn
kiên cường đến đâu, không cần phải đứng phơi nắng cho cả người quắt như
cá khô, đâu có ai dùng tăm tre chọc vào ngón tay bạn đâu.

Chỉ cần một chút một chút kiên trì.

Diệp Tử Lộ đặt bức di ảnh đen trắng nho nhỏ của bố lên tầng một của giá

sách, tìm giấy ăn lau lớp bụi trên ảnh. Cô đã từng có cuộc sống của một
đứa trẻ, những việc lớn đều do bố mẹ quyết định, trong gia đình cô vĩnh
viễn đóng vai một “đứa trẻ” cần chăm sóc.

Thế rồi cột trụ đã đổ một nửa, nửa còn lại cũng lung lay, cô chợt nhận ra,

trong lúc cô không để ý, vai của bố mẹ cô, đã từ “người gánh vác gia đình”
trở thành “người già”.

Còn cô, suýt nữa thì bị cơn giông tố bỗng dưng ập đến làm cho đầu óc

mê muội.

Sẽ không còn ai an ủi cô, cho cô con đường lui, cây con giờ đã trưởng

thành to lớn thì sẽ không còn cây nào khác có thể che chở cho nó nữa,
những cơn gió lạnh giá cắt da cắt thịt trên thế gian này rồi sẽ dần dần đến
với nó, cho dù peashooter

[1]

có được trồng kịp hay không, thế trận có hoàn

thành kịp hay không, đến thời điểm mấu chốt thì một đống zombie cũng sẽ
đến.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.