CÔ BẠN GÁI NHÚT NHÁT CỦA TÔI - Trang 249

thứ mới mẻ vào căn phòng giống như sự trao đổi chất trong cơ thể con
người, cần thay thế những tế bào đã già.

Sau khi trở về từ căn nhà ma ấy, Diệp Tử Lộ lau dọn cả phòng thật sạch

sẽ, cô ngồi trong phòng, loáng thoáng như thể cô đã nắm bắt được một con
đường mới. Cô chợt nhận ra, cuộc đời con người, dù có muôn màu muôn
vẻ thế nào thì cuối cùng cũng quy về một con đường chính.

Lúc đó, không hiểu Nhan Kha xảy ra chuyện gì mà đôi mắt gấu kia

không còn tia sáng nữa, chỉ còn là hai viên bi nhựa vô hồn. Chỉ còn một
mình cô, âm thầm suy nghĩ rất nhiều điều.

Có những điều do Nhan Kha nói, có những điều bản thân tự mình hiểu,

nhưng chẳng qua là không muốn thừa nhận mà thôi.

Người xưa có câu “Biết người biết ta, trăm trận trăm thắng”, một con

người sao có thể không biết bản thân mình muốn gì được cơ chứ? Chỉ là
thỉnh thoảng, trái tim chất chứa quá nhiều thứ, những thứ quan trọng đều bị
chèn ép xuống nơi thấp nhất, lâu năm chất đống lại, lâu dần bị đống rác bên
trên che lấp mất mà thôi.

Lúc trời còn chưa tối, Diệp Tử Lộ tiễn nhân viên vệ sinh, bỏ ra hai mươi

phút để giặt quần áo, cô nhận ra thời gian làm những việc này hóa ra ngắn
đến vậy, giặt một bộ quần áo không đến hai mươi phút, nhanh chóng dọn
dẹp xong một căn phòng bừa bộn như ổ chó, ngẩng đầu lên nhìn đồng hồ
cũng chỉ chưa đến nửa tiếng.

Nửa tiếng, chưa đủ để xem một tập phim có độ dài bình thường, cùng

lắm chỉ đủ để xem xong một chương tiểu thuyết, lên mạng, đọc xong một
đề tài trên mạng, trả lời mấy tin nhắn… mà thôi.

Lao động thật nhẹ nhàng – tất cả những việc này thật sự rất nhẹ nhàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.