CÔ BẠN GÁI NHÚT NHÁT CỦA TÔI - Trang 52

Nhan Kha ngờ vực hỏi: “Cái lịch này của cô sao vẫn để nguyên tháng

trước vậy?”

Diệp Tử Lộ đang trong lúc bận trăm công nghìn việc ngẩng đầu lên nhìn:

“Không phải tháng này vừa mới bắt đầu sao? Để mấy hôm rồi lật”.

Tháng này trôi qua được mười hai ngày rồi cô nương ạ…

Nhan Kha nhìn thấy trên lịch có ghi “Kế hoạch ôn thi công chức cấp tốc”

liền vu vơ: “Cô mà cũng phải thi công chức à, sắp rồi sao?”.

Sao cứ phải nhắc đến chuyện riêng của người ta thế nhỉ? Diệp Tử Lộ khó

chịu đáp: “Ờ”.

Nhan Kha hòa nhã hỏi xã giao: “Ôn đến đâu rồi, chắc chắn sẽ đỗ nhỉ?”.

Chắc chắn là trượt. Nếu đầy tớ của nhân dân toàn đi ăn đút lót thì quần

chúng nhân dân còn biết trông chờ vào cái gì?

Diệp Tử Lộ không thể chịu nổi nữa liền tóm lấy con gấu bông, quay

người Nhan Kha lại. Tầm nhìn của Nhan Kha bị chuyển sang góc khác,
thấy cả đống sách tham khảo còn chưa tháo bọc ra xếp ở chân tường, bên
trên phủ một lớp bụi dày.

Nhan Kha biết rằng mình nên cười một cái, nói những lời khách sáo như

“Thế này chắc đỗ rồi” nhưng lời thoát ra khỏi miệng lại chuyển thành “Đến
sách còn chẳng thèm đọc mà đòi đi thi, cô coi thi cứ là trò đùa đấy à?”.

Diệp Tử Lộ liền than vãn, trong lời tự trào có chút vênh váo: “Tôi vốn dĩ

cũng muốn ôn nhưng kéo dài tới giờ. Anh không thấy trên mạng người ta
nói à, AIDS với ung thư là bệnh nan y với một số người, còn bệnh lề mề là
bệnh nan y của toàn nhân loại. Tôi mắc bệnh lề mề giai đoạn cuối rồi”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.