CÔ BÉ, EM THUA RỒI - Trang 141

CÔ BÉ EM THUA RỒI

CÔ BÉ EM THUA RỒI

Tâm Thường

Tâm Thường

www.dtv-ebook.com

www.dtv-ebook.com

Chương 17: Muốn Ăn Toàn Bộ

Chương 17: Muốn Ăn Toàn Bộ

Phần 32.

“Sao gấp vậy?. . . . . Em trở về chuẩn bị đã.” Du Nguyệt Như mơ hồ

cảm nhận được sự lo sợ, cố gắng trì hoãn thời gian, nhưng Lôi Khải không
cho cô cơ hội, kéo tay cô đi qua đám đông rời đi.

“Anh không chào hỏi thái tử đã, như vậy sao được?” Tầm mắt cô không

tìm được bóng dáng thái tử trong đám đông, trong lòng cảm thấy chán nản.

“Không cần.” Mặc dù Lôi Khải vẫn duy trì bộ dạng lười biếng ngạo

mạn, nhưng giọng nói thì đã sớm lạnh ngắt.

Du Nguyệt Như chưa từng thấy bộ dạng này của Lôi Khải, gương mặt

tuấn tú của anh đóng băng lạnh nhạt, dường như muốn nhét cô vào trong xe.
Anh ngồi một bên vừa lái xe vừa gọi điện thoại, dùng ngôn ngữ cô nghe
không hiểu đang nói chuyện gì.

Du Nguyệt Như nhân cơ hội đèn đỏ, cực kì bất an lo sợ mở miệng nói.

“Em phải về lấy giấy chứng nhận.” Lôi Khải không thèm liếc nhìn cô trực
tiếp cự tuyệt. “Không cần.”

Xe chạy thẳng ra khỏi thành phố, đi lên một con đường quanh co gập

ghềnh như mê cung. Cô không khỏi cau mày, cô lớn lên ở thành phố T mà
lại không biết có một con đường kín đáo như vậy. Tốc độ xe rất nhanh, hôn
lễ đêm đó của Đường Lạp An cô đã được lĩnh giáo tài chạy xe của Lôi
Khải, xem ra hôm nay cũng không thấm tháp gì, dưới sự điên cuồng bất cần

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.