CÔ BÉ, EM THUA RỒI - Trang 350

Chia ly, cuối cùng không phải thật sự chia ly, mà là vì để gặp lại.

****

Sau khi Thi Dạ Diễm đi dường như cuộc sống của cô lập tức thay đổi,

cô không muốn về nhà, lái xe thẳng về nhà cũ. Đã lâu không gặp Tân Tiệp,
thậm chí Du Nguyệt Như còn suy nghĩ có muốn nói chuyện tình yêu của
mình với bà hay không.

Đáng tiếc Tân Tiệp không có nhà. Du Nguyệt Như để thuốc bổ và quà

tặng vào trong phòng Tân Tiệp rồi chuẩn bị rời đi, bỗng nhiên phía sau lưng
truyền đến một giọng ẩn chứa ý tứ trêu tức của một người đàn ông.

"Xem ra tâm trạng của chị cũng không tệ lắm."

Du Nguyệt Như nhịn xuống tiếng hét chói tai, hốt hoảng xoay người, sắc

mặt trở nên xanh mét. Người đàn ông ở phía sau ngậm thuốc, dáng vẻ lười
biếng mà phóng túng, cà vạt tháo xuống treo trên cổ, áo mơ mi mở rộng
khoe ra cơ bắp rắn chắc bên trong, dáng người mê người khiến cô không
tránh khỏi nhìn thêm vài lần.

Người đàn ông này không phải ai khác, mà chính là Thái Tử gia vừa từ

Nhật Bản về của nhà bọn họ.

"Cậu dọa chết người, trở về lúc nào?" Du Nguyệt Như ôm ngực trừng

mắt nhìn anh ta.

Thái Tử cầm điếu thuốc, chậm rãi nhả vài vòng khói, cười như không

cười nhìn cô chằm chằm."Hôm nay bay, vừa đến nhà, thấy không, còn chưa
thay quần áo nhé."

Trong lòng Du Nguyệt Như hồi hộp, mặt bình tĩnh bước lên tháo cà vạt

cho anh ta."Tiểu Tịch ở Nhật Bản phát triển rất tốt, không uổng công cậu
nâng niu cô ấy như thế."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.