CÔ BÉ, EM THUA RỒI - Trang 491

Đôi mắt Thi Dạ Diễm rét lạnh, rút con dao ra đánh vào gáy cô, Du

Nguyệt Như không có phòng bị ngất đi. Thi Dạ Diễm đỡ lấy thân thể đang
dần dần trượt xuống của cô giao cho Bách Vĩ, “Trông chừng cô ấy, đừng để
cho cô ấy rời rỏi nơi này nửa bước.”

“Eric.” Bách Vĩ cả kinh, lập tức ngăn cản anh, chặn cửa xe lại, “Anh

điên rồi sao?”

“Đây là mệnh lệnh, mau tránh ra.”

“Thực hiện mệnh lệnh của anh, nếu mạng anh cũng không còn lấy cái gì

bảo tôi thực hiện!” Miệng Bách Vĩ không ngừng ngăn cản khiến cho một
người luôn luôn nghe lệnh làm việc như Tiểu Thủy bị dọa cho sợ đến gần
chết. Thi Dạ Diễm thì thái độ lại khác thường không giận ngược lại còn
cười, vỗ vào vai Bách Vĩ, “Vậy tôi và cậu thương lượng, thay tôi chăm sóc
cô ấy một lát, chờ tôi trở lại sẽ xóa tên Tiểu Thủy khỏi thầm đường (một
nơi hắc ám), như thế nào?”

Tiểu Thủy kinh ngạc che miệng thở gấp, con ngươi Tiểu Thủy mở thật

to. Vẻ mặt Bách Vĩ ngưng lại, trong nháy mắt sắc mặt biến thiên vạn hóa.
Thi Dạ Diễm nhân cơ hội ngồi vào vị trí lái khởi động xe rời đi như mũi tên
lắp vào cung phóng đi.

Tiểu Thủy chạy đến trước mặt Bách Vĩ túm cổ áo anh, “Anh mau đuổi

theo đi! Tại sao lại để cho anh Diễm đi một mình!”

Bách Vĩ cúi đầu nhìn người phụ nữ này gấp đến độ giơ chân, âm thầm

oán trách, Eric, nếu như anh nói mà không giữ lời, tôi lập tức cuốn gói từ
chức!

Nơi ở của Thi Dạ Hướng và anh ở hai thành phố khác nhau, Thi Dạ

Diễm đạp kịch chân ga dùng tốc độ kinh người xuyên qua dòng xe đang
chạy. Trên suốt đường đi cũng không biết mình đang nghĩ gì, nhưng anh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.