CÔ BÉ, EM THUA RỒI - Trang 65

Từ đầu tới cuối Lôi Khải nhìn người phụ nữ bảy phần say này nghiêng

ngả lảo đảo đẩy cửa nhà vệ sinh nam, anh từ phía sau cô đi vào, vậy mà cô
không phát hiện ra. Xông vào nhà vệ sinh nam mà vẫn rất bình tĩnh, không
tông cửa chạy ngược trở ra lại đi mở cửa từng phòng vệ sinh, người phụ nữ
này.... Thật là thú vị.

Mỗi ô cửa đều được mở ra, lướt qua một vòng xác nhận nơi này chỉ có

hai người bọn họ. Du Nguyệt Như ôm một cánh tay, ngón trỏ nâng cằm lên
quan sát anh ta từ trên xuống dưới.

Vẻ lười biếng của anh mang chút sắc bén, khôn khéo lại mang chút bất

cần đời, rõ ràng nụ cười vô hại vừa rồi lại có cảm giác sâu xa khác. Bụng dạ
người đàn ông như vậy rất khó đoán, thật thật giả giả làm cho người khác
nhìn mãi cũng không thấu.

Lôi Khải đốt điếu thuốc tựa vào bệ rửa tay hào phóng để cô thoải mái

quan sát mình, đồng thời cũng tỉ mỉ quan sát cô. Mỹ nhân bại hoại, thông
minh lại độc lập, chơi trò mập mờ sẽ không tùy ý nói đến chuyện tình cảm,
thực tế lại biết có chừng mực, hơn nữa... Tầm mắt từ gương mặt cô trượt
xuống trước ngực, thậm chí xuống chút nữa... Vóc người rất tuyệt, có lẽ, kĩ
thuật cũng không tồi.

Ánh mắt trở lại trên gương mặt cô, bất ngờ bắt gặp ánh mắt của cô. Do

chất cồn của rượu, trước mắt cô mờ ảo không rõ, màu sắc lượn lờ, son môi
đã hơi phai màu, có chút mê hoặc, bên trên cánh môi còn đọng lại một giọt
nước, khiến người khác nhúng chàm.

Anh không phải kiểu đàn ông như ngựa đực, có thể nói lời thật lòng, đối

mặt với một báu vật như vậy, anh quả thật cảm thấy hơi ngứa tay.

Khóe mắt Du Nguyệt Như thâm thúy nhếch lên, “Cảm thấy thế nào?”

Mặc dù tầm mắt người đàn ông này càn rỡ, nhưng không khiến cô cảm

thấy ghê tởm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.