CÔ BÉ HẠT TIÊU - Trang 23

cãi nhau với lý do: “Sao mày cứ ghé sát vào tao thế, làm tao phát ngốt
cả lên?!”

Ba người bạn nhỏ xây những công trình cực kỳ lắm nhé: Lâu đài

hình con cua đang hắt xì hơi, người nhện mặc áo tắm và Harry Potter
tàng hình.

Ba đứa trẻ định xây thêm cái lâu đài có hình lâu đài nữa thì có mấy

đứa trẻ khác đến chơi bóng gần đó, chỉ cần một đứa không bắt trúng
thôi thì quả bóng sẽ rơi ngay Harry tàng hình và biến lâu đài thành
Voldermort tàng hình.

Bộp! Thế là điều tôi vừa nói biến thành sự thật chỉ sau chớp mắt.

Jonathan Hoa không thể cười được nữa, đưa mắt tìm kiếm chủ nhân
của quả bóng không có mắt. Thực ra thì dù có mắt đi nữa, quả bóng đó
cũng không thể nhìn thấy Harry Potter tàng hình để mà tránh.

“Ôi trời ơi!” Jonathan méo xệch mặt, quay ra nhìn cậu bé lạ mặt.

“Cậu làm vỡ lâu đài của tớ rồi!”

Cậu bé ngơ ngác thanh minh: “Ơ hay, đấy là chỗ đất trống mà.”
“Không đâu”, Jonathan ngân ngấn nước mắt. “Đó là lâu đài huyền

bí nhất thế kỷ của tớ có hình Harry Potter tàng hình đấy.”

Thế là mấy đứa trẻ lạ mặt bò lăn ra cười.
“Ghê chưa kìa”, cậu bé kia cười sằng sặc. “Đã phù thủy lại còn tàng

hình nữa.”

“Có gì đáng cười đâu chứ!” Sandy lên tiếng. “Mấy người các cậu

chưa bao giờ xây được một cái lâu đài tuyệt như thế à?”

“Xì, đúng là trò ngớ ngẩn”, cậu bé bên kia bĩu môi.
“Đúng rồi đấy”, Sandy cố lên tiếng bênh vực người bạn sắp khóc to

đến nơi. “Ít nhất thì nó vẫn khá hơn một đứa bắt trượt quả bóng dở hơi
bay thấp lè tè trong khi quả bóng đó không tàng hình tý nào.”

Thế là đứa lớn nhất nhóm đó tiến lên với thái độ hung hăng.
“Á à”, nó vừa nói vừa bẻ các khớp ngón tay răng rắc. “Thế thì tốt

hơn hết là bây giờ mày nên có phép tàng hình ngu xuẩn ấy đi, trước

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.