CÔ BÉ HẠT TIÊU - Trang 67

Thôi, quay lại với Hạt Tiêu, bây giờ cô bé đang tung tăng trên

đường với đôi chân nhún nhảy và đôi mắt lấp lánh. Hạt Tiêu vui mừng
hệt như bạn Nervous Tula xếp hạng 12 môn Lịch sử vậy, vì trước đó
bạn ấy chưa bao giờ lên được đến hạng 21. Đại khái đây là niềm hạnh
phúc ngoài mong đợi và đôi khi vượt luôn cả sức chịu đựng. Vậy nên
Hạt Tiêu vừa nhảy nhót và vừa hát váng lên:

Là lá la la

Ôi hôm nay vui quá!

Tôi rảo bước ngân nga

Chưa bao giờ ước cả

Mang mũ xinh điệu đà

Là lá la la…

Đến đoạn cao trào thì chiếc bút màu cam trên mũ bỗng rụng xuống,

khiến Hạt Tiêu quay về trạng thái bối rối vì kiệt tác của mình không
còn hoàn hảo nữa. Cô bé lại chẳng có băng keo để dán lại nó. Hạt Tiêu
nghĩ ở nhà Jonathan thể nào cũng có và thật đáng mừng là cô bé đang
trên đường đến đó. Suy nghĩ ấy vừa trôi qua thì chị Tanna Thuốc Lào
đạp xe đi tới.

“Chào Hạt Tiêu bé nhỏ!” Chị Tanna mỉm cười, hai mắt dán chặt vào

chiếc mũ trên đầu cô bé.

Không phải chị ấy lấy băng keo dán mắt mình vào đó đâu, như thế

sẽ trở thành Hạt Tiêu Mắt Tanna mất. Nhưng nếu chị ấy có băng keo
thật thì cũng tốt.

Nghe chị Tanna chào như vậy, Hạt Tiêu buông thõng tay xuống ra

chiều hụt hẫng lắm.

“Chị không nhận ra em sao, Tanna kẹo dẻo?” Cô bé chỉ vào đầu

mình, nơi có chiếc mũ tuyệt đỉnh.

“Ơ thì…” Chị ấy thanh minh, “Ơ thì em là Hạt Tiêu chứ sao. Dù em

có đội mớ lùng nhùng che hết cả mắt này thì chị vẫn nhận ra bé cưng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.