CỔ CẦM DỊ TRUYỆN - Trang 61

Ân Nhược Dương bất đắc dĩ thở dài. Chỉ phải dùng Xuân Nùng để cảnh

tỉnh hắn: “Chớp mắt nữa cũng gần đến cuối năm rồi, huynh nên dồn tâm trí
để chuẩn bị hôn sự đi.”

Nhắc tới hôn sự, Trác Dật Phi chợt nhớ tới một chuyện .”Nguy rồi, mấy

ngày trước Xuân Nùng có bảo Lục Nhi đến tìm ta, muội ấy nói có chuyện
muốn nói với ta. Mỗi ngày ta bận rộn chuyện ở trong lầu Yên Vũ nên quên
mất. Cũng may có huynh nhắc ta, ta phải nhanh chóng đến chỗ muội ấy một
lát. Nhược Dương, huynh cứ ngồi ở đây đi. Ta đi rồi về ngay, muội ấy hẳn
là muốn nhờ ta giúp muội ấy đến hội chùa mua vài món đồ chơi thú vị. Mỗi
lần mua về cho muội ấy con búp bê, con tò he, muội ấy đều vui vẻ nhận
liền.”

Trác Dật Phi vừa nói vừa vội vàng đi ra ngoài, để Ân Nhược Dương ở lại

một mình bên trong. Nhớ tới Xuân Nùng, hắn luồn tay vào trong lồng ngực
lấy túi hà bao kia, đặt bên chóp mũi khẽ ngửi, mùi hương ngọt ngào của bàn
tay mềm ấy dường như vẫn còn đọng lại trong mơ hồ. Đầu óc mơ màng
ngẩn ngơ, như nhìn thấy người con gái yêu kiều mềm mại đứng ở trướt mặt,
từng nét nhăn mày, nụ cười đều hút hồn người. . . . . .

Ân Nhược Dương xuất thần không biết bao lâu. Nghe được tiếng bước

chân vang tới, Trác Dật Phi đã trở lại. Sắc mặt hắn hơi kỳ lạ, ánh mắt tỏ vẻ
hoang mang.

“Dật Phi, làm sao vậy?”

Trác Dật Phi im lặng thật lâu, chỉ đứng ngẩn ra.

“Chẳng lẽ biểu muội huynh làm khó huynh, muốn huynh mua cho nàng

thứ khó tìm lắm à?”

“Nhược Dương. . . . . .” Trác Dật Phi ngừng một chút, cuối cùng cũng nói

cho bạn tốt nghe: “Xuân Nùng nói. . . . . . Muội. . . . . . muội ấy chỉ coi ta
như là huynh trưởng mà thôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.