CỔ CẦM DỊ TRUYỆN - Trang 88

không ổn. Thế là đám cưới Trác Liễu đã thành đám cưới Ân Liễu, hôn sự
được tổ chức trong không khí vui mừng. Chỉ là, phu thê Trác thị đều thầm
than thở, trách móc con trai không nên thân. Họ giúp hắn chọn một con dâu
hiền như thế lại không muốn, đã vậy còn tặng không công cho người khác.
Hơn nữa từ đó về sau, đã qua nhiều hắn vẫn không chịu kết hôn, còn muốn
sống cô độc cả đời. Mắt thấy con đường nối dõi của Trác gia đang thiếu
người, họ vô cùng sốt ruột.

“Dật Phi, huynh đừng chỉ làm mai giúp người khác, mà vô tâm đến hôn

sự của mình. Trác bá phụ, bá mẫu lúc nào cũng đến kể khổ với mẫu thân ta,
nói rằng dù họ giới thiệu ai huynh cũng đều không đồng ý. Rốt cuộc huynh
muốn thế nào?”

Trác Dật Phi thở dài một tiếng, muốn thế nào ư? Chính hắn cũng còn

không biết nữa. Mỗi khi hắn nhắm mắt lại liền nhớ đến Lục Đồng.

Bên cửa bỗng có tiếng bước chân chạy tới, còn có tiếng khóc non nớt của

Viên Viên.

“Có chuyện gì thế?” Ân Nhược Dương nhảy vụt ra khỏi cửa, Trác Dật

Phi cũng theo sau.

Liễu Xuân Nùng ôm Viên Viên, xoa cánh tay trái của bé nói: “Con bé

hiếu động, chạy nhanh trên hàng lang gấp khúc nhảy hụt đụng vào bồn hoa.
Thế là cánh tay bị đập xuống.

“Để ta xem con bé thế nào.” Ân Nhược Dương cầm cánh tay nhỏ bé trắng

nõn nà, kéo ống tay áo lên. Thì thấy có một vết bầm tím hình tròn bên tay
trái.

Trác Dật Phi nhìn vết bầm đó đột nhiên chấn động. Vị trí đấy, hình dạng

đấy, khiến cho hắn lập tức nhớ đến ngày hôm đó khi Dao Cơ chuẩn bị rời đi
đã khắc một hình hoa Thược Dược lên cánh tay nàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.