lí đến vậy. Huống chi, cô với Đỗ Mộ Ngôn... còn chưa có xác định quan hệ
gì với nhau chứ.
"Thì ra là như vậy." Chân mày Tần Tuyên Tuyên khẽ nhăn lại, "Thật ra
anh hoàn toàn không cần làm vậy mà."
"Tuyên Tuyên, ảnh chụp này muốn nói sao cũng được, tôi sợ em sẽ hiểu
lầm... Thật ra tôi với mấy người phụ nữ đó cũng không phát sinh chuyện gì
cả, chỉ đơn thuần là ăn tối uống rượu mà thôi!" Đỗ Mộ Ngôn cố gắng "giải
thích". Tuy nói đây chỉ là cái cớ che dấu sự thật nhưng hắn cũng không hy
vọng Tuyên Tuyên nghĩ hắn là kẻ đồi bại. Việc này sao có thể được, trong
đầu hắn toàn suy nghĩ cách làm sao để bắt Tần Tuyên Tuyên vào tay được,
những người phụ nữ khác trong mắt hắn chẳng khác gì con kiến, hắn cũng
lười ném cho họ một ánh mắt chứ nói gì đến việc ăn cơm uống rượu?
Nhưng mà bây giờ Tuyên Tuyên đã nghi ngờ, vì che dấu sự thật hắn hãm
hại Tống Kỳ để theo đuổi Tuyên Tuyên, hắn phải có một chút "sự thật" để
giải thích với cô!
"Anh đừng kích động, cẩn thận thân thể đấy." Tần Tuyên Tuyên nhắc
nhở Đỗ Mộ Ngôn, rút tay đang bị nắm trong bàn tay hắn ra. Đưa tay ấn hắn
trở lại giường, "Tôi tinh anh mà, thật ta tôi... cũng không để ý đâu." Họ bây
giờ căn bản cũng chưa là gì của nhau, cô có lập trường gì mà quản lý việc
hắn ở cùng ai chứ?
Đỗ Mộ Ngôn đột nhiên yên tĩnh lại, nặng nề liếc mắt nhìn Tần Tuyên
Tuyên một cái, bất ngờ túm lấy cánh tay cô, "Em thật sự... một chút cũng
không để ý sao?"
Biểu hiện như trời đất suy sụp khi Tuyên Tuyên biết Tống Kỳ lên giường
với người phụ nữ khác vẫn khắc sâu trong ký ức của hắn, khi đó hắn vô
cùng ghen tỵ với Tống Kỳ, hắn ghen tỵ sự để ý của Tuyên Tuyên dành cho
Tống Kỳ, vì để ý nên mới đau khổ. Nhưng bây giờ thì sao? Tuyên Tuyên
nói cô ấy không quan tâm hắn lui tới với người phụ nữ khác... một chút cô