CỐ CHẤP - Trang 316

Lý Tái nhìn gương mặt không chút thay đổi của Đỗ Mộ Ngôn, khẽ thở

dài trong lòng, trên mặt lại sinh ra chút ý cười nói: "Đường tiểu thư, tôi
nghĩ cô nhất định chưa từng yêu đúng không?"

"Anh có ý gì?" Đường Thi nhíu mày trừng Lý Tái.

Lý Tái vội nói: "Đường tiểu thư, tôi nói thế cũng không phải là có ác ý gì

cả. Chỉ là tôi nghĩ cô nhất định không rõ một điều là, khi đứng trước người
trong lòng thì người ta nhất định sẽ vô thức biểu hiện ra mặt tốt đẹp nhất
của bản thân. Thái độ của Đỗ tổng đối với mọi người không giống nhau
chẳng phải là nói ngài ấy để ý đến Tần tiểu thư hay sao? Xin đừng hiểu lầm
tâm ý của ngài ấy dành cho Tần tiểu thư."

Đường Thi nghi hoặc hói: "Là vậy sao?" Tuổi cô không lớn, trong nhà

lại quản nghiêm, còn vì thân thể kém mà thường xuyên tạm nghỉ học nên
cũng không yêu quá sớm, mọi chuyện về tình yêu chỉ là tin ngoài lề.

"Dĩ nhiên là thế rồi." Lý Tái chắc chắn nói.

Đường Thi nhìn về phía Đỗ Mộ Ngôn, thấy vẻ mặt hắn lúc này đã dịu đi,

như thể hứa hẹn hay công bố, "Tôi yêu Tuyên Tuyên."

Giờ phút này Đỗ Mộ Ngôn cũng đã nhận ra, cô bé tên Đường Thi này,

cực kỳ bảo vệ Tần Tuyên Tuyên, vừa rồi nói là vừa gặp đã chung tình với
hắn, sợ là chỉ thử hắn mà thôi.

Hai mắt Đường Thi yên tĩnh lại, đây là lần đầu tiên nghe được thổ lộ

ngoài đời. Cô bỗng nhiên hơi hâm mộ chị họ mình, có một người đàn ông
vĩ đại như thế yêu chị.

"Rất xin lỗi, thái độ hôm nay của em thật quá đáng, mong anh đừng so

đo với một cô bé như em." Đường Thi thật sự cúi đầu thật sâu trước Đỗ Mộ
Ngôn, nhưng lời nói của cô lại khiến người ta dở khóc dở cười. Cô nói như
thế thì ai còn không biết xấu hổ mà so đo với cô nữa?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.