CỐ CHẤP - Trang 430

nữa anh không chờ nổi."

Không cần quyết định ngay lập tức khiến Tần Tuyên Tuyên nhẹ nhàng

thở ra, mà nghe được câu cuối cùng của Đỗ Mộ Ngôn, cô chỉ có thể nuốt
ngược câu: "Cho em một tháng để suy nghĩ" vào lòng. Thật ra nếu có thể,
cô hy vọng hắn cho cô thời gian một năm, một năm sau hai người cũng đã
đủ quen thuộc, cũng đủ để Đỗ Mộ Ngôn hiểu rõ ràng hắn có hối hận vì
quyết định hôm nay hay không.

"Được... cảm ơn anh." Tần Tuyên Tuyên nói.

Đỗ Mộ Ngôn vòng tay ôm lấy bả vai cô, cằm gác lên hõm vai cô, khẽ

cười ra tiếng: "Tuyên Tuyên, người nên cảm ơn là anh mới phải."

Tần Tuyên Tuyên nghiêng tai chờ đợi câu tiếp theo nhưng không đợi

được câu tiếp của hắn. Hắn chỉ ôm cô, như ôm lấy toàn bộ thế giới.

Sáng sớm hôm sau còn phải tập trung nên Tần Tuyên Tuyên và Đỗ Mộ

Ngôn cũng không ở ngoài quá muộn, về đến khách sạn, hai người trở lại
phòng Tần Tuyên Tuyên thì Đường Vi không ở đó, chắc là đang ở chỗ Tần
Quốc Đống, Đỗ Mộ Ngôn nhân cơ hội ở trong phòng cho Tần Tuyên Tuyên
một nụ hôn sâu, hôn cô nhũn cả hai chân mới chịu buông ta. Thay cô sửa
sang lại quần áo hỗn độn, Đỗ Mộ Ngôn đè nén khát vọng mãnh liệt muốn
nuốt sạch cô vào bụng, trở lại phòng mình.

Chốc lát sau Đường Vi đã quay về, thấy gương mặt Tần Tuyên Tuyên

ửng đỏ ngồi ở đầu giường, ngơ ngác, không biết đang nghĩ gì, bà nở nụ
cười: "Tuyên Tuyên, chơi vui không con?"

"Rất, rất vui ạ" Tần Tuyên Tuyên bỗng hoàn hồn, lắp bắp nói. Chống lại

ánh mắt mang theo tia trêu chọc của Đường Vi, mặt Tần Tuyên Tuyên đỏ
rực.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.