Tần Tuyên Tuyên kéo kéo khóe miệng, " Cảm ơn cậu đã chỉ bảo, nếu
Mạc tổng tìm tớ, tớ sẽ lợi dụng chiêu này thật tốt."
"Yên tâm, chiêu này chắc chắn sẽ có hiệu quả!" Phương Phán Phán vỗ
vỗ bả vai Tần Tuyên Tuyên.
"Tần Tuyên Tuyên, Mạc tổng tìm cô!"
Hai người đang nói, Tả An Lôi từ cửa đi vào, thẳng tới trước bàn Tần
Tuyên Tuyên cười lạnh nói.
"Cố lên!" Phương Phán Phán làm khẩu hình với Tần Tuyên Tuyên, nắm
tay cổ vũ cô.
Tần Tuyên Tuyên nở nụ cười, đứng dậy theo Tả An Lôi đi ra ngoài.
Mạc tổng ở một mình một văn phòng, đi qua một phòng lớn, rồi qua
phòng tiêu thụ và phòng kỹ thuật, thấy Tả An Lôi cùng Tần Tuyên Tuyên
đi qua, nhóm mỹ nữ phòng tiêu thụ nhìn cô mang vẻ mặt sung sướng khi
người khác gặp họa.
Tới phòng Mạc tổng Tả An Lôi dừng lại, xoay người nhìn Tần Tuyên
Tuyên một cách châm chọc khiêu khích nói: " Tần Tuyên Tuyên, cô cũng
quá xem trọng mình rồi. Nơi này là công ty, không phải nhà cô, đừng tưởng
rằng mình vẫn là tiểu công chúa trong lòng cha mẹ!"
Tần Tuyên Tuyên không hé răng, sẵn bị người ta nói mà nghĩ lại, cô
đúng là được ba mẹ yêu thương đến " Ngốc". Kỳ thật đạo lý gì đó cô đều
biết, nhưng có những việc cô chính là làm không được.
Thấy bản thân đang châm chọc mà Tần Tuyên Tuyên cũng chẳng đáp lại,
Tả An Lôi cũng thấy thật vô nghĩa, liền xếp cờ yên trống nói: " Mạc tổng
đang ở bên trong, cô tự mình vào đi."