Anh ta kéo một bên cửa xe, bên trong có thể thấy một đống kiện hàng
cần giao, chất nửa buồng xe.
Sơ Ngữ có chút nghi ngờ, nhìn dáng vẻ giống y hệt một người đưa
hàng.
Hình ảnh tiếp tục phát, nhân viên cầm ra một kiện hàng, gọi điện thoại
sau đó lại đem cái hộp kia thả lại chỗ cũ. Ngay sau đó anh ta trở về ghế lái
đóng cửa xe. Sơ Ngữ nhìn qua cửa xe, mơ hồ thấy anh ta đang cầm tờ đơn
giao hàng.
Rất nhanh, một cô gái mặc đồ ở nhà từ trong tiểu khu chạy ra, nhìn
xung quanh, thấy xe giao hàng thì lập tức chạy tới.
"Là Oản Oản!" Nguyên Nguyên lập tức nói.
Sơ Ngữ vội vàng nói lại với anh, "Người này chính là Hà Oản Thu."
Giản Diệc Thừa gật đầu, lại tiếp tục nhìn màn hình.
Hà Oản Thu đến bên cạnh xe giao hàng, nói gì đó, nhân viên cũng
không xuống xe mà chỉ một đống kiện hàng phía sau, hình như là để cho cô
ấy tự lấy. Vì vậy Hà Oản Thu liền mở cửa xe, cúi đầu tìm kiếm đồ của
mình. Chốc lát sau lại bước lên xe, đi vào sâu bên trong tìm.
Ngay lúc này, nhân viên đột nhiên giơ tay về phía Hà Oản Thu, trong
tay anh ta còn đang cầm gì đó. Hà Oản Thu vùng vẫy một cái sau đó nằm
bất động trong xe. Nhân viên bước xuống xe đóng cửa lại, sau đó nổ máy
bỏ đi.
Sắc mặt Sơ Ngữ tái nhợt, lòng bàn tay đổ đầy mồ hôi lạnh, "Xảy, xảy
ra chuyện thật rồi."