hỏi cô một ít vấn đề về suy nghĩ trong lòng của thú cưng. Trước khi có
năng lực hiểu tiếng nói bọn nó, Sơ Ngữ đã từng nghiên cứu về tâm lý động
vật, sau đó từ từ nghiên cứu sâu hơn, cho nên đối với vài vấn đề của fan, cô
vẫn có thể cho bọn họ một ít lời khuyên.
Không giải quyết được thì yêu cầu đối phương gửi tới một đoạn video
về thú cưng, sau đó thêm một bước phân tích. Cũng không có gọi video đối
thoại với động vật các loại. Bao gồm cả việc theo dõi xem thú cưng có sống
tốt không, mỗi lần như vậy là cô đều tắt camera bên mình, chỉ nhìn đối
phương. Nữ giới độc thân sống một mình cần phải có ý thức đảm bảo an
toàn.
Đại Miêu đi ra ngoài lần nữa nhưng vẫn không thấy bóng dáng tiểu ca
đâu, mất hứng nói, "Hôm nay chậm hơn bình thường, Ngôn Ngôn chị mau
đánh giá kém đi!"
Sơ Ngữ bị chọc cười, "Em còn biết đánh giá kém nữa hả?"
Đại Miêu lập tức ngẩng đầu ưỡn ngực, "Đó là dĩ nhiên, meo bây giờ
cũng là một con mèo có giáo dưỡng, hiểu biết nhiều!"
"Vậy đồng chí Đại Miêu có giáo dưỡng có thể bao dung một chút hay
không, có lẽ trên đường kẹt xe nên mới tới chậm?" Mười hai giờ rưỡi, bất
kể là ở tiệm cơm hay ở trên đường đều là giờ cao điểm, trễ mấy phút cũng
có thể hiểu.
Đại Miêu muốn mau chóng được ăn cá khô nhỏ nhưng lại cảm thấy Sơ
Ngữ nói đúng, mèo có giáo dưỡng nên có tấm lòng bao dung, suy nghĩ
chốc lát, cuối cùng cố mà làm ra vẻ, "Vậy cũng được, meo tha thứ lần này."
"Đại Miêu thật ngoan!" Sơ Ngữ không keo kiệt tán dương nó, Đại
Miêu hết sức hưởng thụ cà cà vào lòng bàn tay cô.