CÔ CHỦ NHỎ CỦA CỬA HÀNG THÚ CƯNG - Trang 283

Một người một mèo đang chơi đùa, ngoài cửa bỗng nhiên truyền tới

tiếng gõ, một tiểu ca đưa thức ăn mặc đồ màu đỏ đứng ngoài cửa tiệm, thần

thái bất an, sắc mặt đỏ bừng, ngay cả đường gân dưới da cũng nổi lên.

Sơ Ngữ vội hỏi, "Sao vậy?"

Đứa bé trai này tuổi không lớn lắm, thường xuyên tới giao hàng nên

cũng coi như là quen. Thỉnh thoảng cô sẽ trò chuyện mấy câu, cô biết cậu

ta thật ra mới mười bảy tuổi, trong thẻ căn cước ghi lớn hơn một tuổi nên

mới có được công việc như bây giờ. Sơ Ngữ hỏi tại sao cậu ta không đi

học, đứa nhỏ chỉ cười lộ ra hàm răng rõ ràng, không nói lời nào.

Sơ Ngữ rất có hảo cảm với đứa nhỏ tươi sáng như ánh mặt trời này,

đừng nghĩ người ta còn nhỏ, thật ra đối với công việc cậu ta rất nghiêm túc,

chất phác chuyên cần, đối đãi chân thành với người khác, lúc gọi Sơ Ngữ là

chị hết sức vui vẻ. Bây giờ thấy bộ dáng này, trực giác mách bảo chắc là có

chuyện gì.

Thiệu Bảo Toàn đỏ mặt, bất an nói, "Thật xin lỗi chị, bữa ăn của chị

vô tình bị em làm đổ..."

Trên đường tới nhiều xe, cậu ta không chú ý đụng phải người khác,

người và xe ngã xuống đường. Hộp đựng cũng bị bể, rơi khắp nơi, không

thể ăn.

Lúc này Sơ Ngữ mới thấy tư thế đứng của cậu ta không tự nhiên, trên

người còn có vết cà. Trong nháy mắt liền biết chắc là ngã xe, cô vội vàng

tới kiểm tra, "Té xe hả? Em đi bệnh viện chưa? Xương khớp không sao

chứ?"

Thiệu Bảo Toàn ngượng ngùng né né, "Em không sao đâu chị, a..."

Sơ Ngữ đụng phải vết thương cách lớp quần áo, cậu ta lập tức nhe

răng toét miệng la đau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.