CÔ CHỦ NHỎ CỦA CỬA HÀNG THÚ CƯNG - Trang 350

đàn ông khác, càng gai mắt mấy màn ân ái của bọn họ, có thể đúng là anh
thích Đường Đường nhưng nhiều hơn chính là ham muốn chiếm hữu, anh

cảm thấy bị phản bội. Thế nên trong lúc mọi người đang chơi đùa, anh cố

tình giả vờ say, còn chuốc rượu những người khác để mong sớm kết thúc

buổi tụ tập này."

"Sau khi buổi tụ tập kết thúc, anh giả vờ say rượu lên xe rồi lại xuống

xe giữa chừng, định đi chất vấn Đường Đường. Nhưng anh lại nhìn thấy cô

ấy bị bọn lưu manh cướp của, trên ngực còn cắm một con dao, cả người

nằm trong vũng máu, nghĩ đến chuyện cô ấy phản bội mình, men rượu

xông lên kích thích anh lựa chọn việc giết người."

Theo lời nói của Giản Diệc Thừa, đầu Ngụy Thanh Thần ngày càng đổ

nhiều mồ hôi hơn, hô hấp dồn dập, lồng ngực phập phồng kịch liệt, "Tôi

không giết người, không phải tôi, đúng là tôi chia tay với cô ta, nhưng việc

này không thể chứng minh tôi giết cô ta. Tôi xuống xe để mùi rượu tản đi,

đúng, tôi tỉnh rượu rồi mới về nhà, tôi không hề gặp cô ta, cũng không thấy

cô ta bị người khác cướp."

Đến cuối cùng Ngụy Thanh Thần vẫn cố chối cãi, lại bị Lâm Lang

vạch trần, "Ồ, bây giờ thì lại tỉnh rượu? Không phải mới vừa rồi anh nói

mình uống say không nhớ gì hết sao? Còn nói ngủ đến tận sáng, ha ha, trở

mặt nhanh quá nhỉ."

Giản Diệc Thừa bình tĩnh nói tiếp, "Anh dùng vạt áo bọc chuôi dao

lại, rút ra rồi đâm vào tim người chết. Vì thế trên quần áo của anh có dính

vết máu của nạn nhân. Anh phát hiện ra điều này nên sau khi trở về liền đốt

sạch quần áo, đổ tro bụi vào đường nước ngầm."

"Thế nhưng cẩn thận đến mấy cũng có sơ sót, anh chỉ lo xử lý quần áo

nhưng quên mất trên giày của anh cũng dính vết máu người bị hại."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.