bắn, tại sao trùng hợp như vậy nhưng đều không có người đến kiểm tra?"
"Thứ ba, Nguyễn Văn Khải và Cố Minh Đức đồng thời bắn trúng đối
phương nhưng để một phát súng chết người luôn thì độ khả thi là bao
nhiêu? Nguyễn Văn Khải thích bắn súng, kỹ năng chính xác có thể một
phát bắn trúng không có gì khó hiểu nhưng kĩ năng của Cố Minh Đức chỉ
bình thường thôi, lúc đối mặt với tên ác ma đã giết tám người, anh ta nhất
định sẽ hoảng sợ căng thẳng, vì thế khả năng một phát bắn chết là không
lớn."
"Nếu như chỉ xuất hiện một hoặc hai tình huống thì còn có thể cho
rằng là trùng hợp, nhưng nhiều sự trùng hợp như vậy đều xuất hiện thì xác
suất là bao nhiêu? Vì thế tôi nghi ngờ trên đảo có người thứ mười ba, một
tay người này bày ra trận mưu sát, cũng làm giả hiện trường để đánh lừa
chúng ta, dời sự chú ý của chúng ta sang Nguyễn Văn Khải, mà Nguyễn
Văn Khải thì đã chết, trong tình huống có "bằng chứng xác thực" như vậy,
anh ta không thể nào phản bác được. Cứ như vậy thì chính là chết không
đối chứng."
Giản Diệc Thừa nói xong, Lý Trường Phong gật đầu, "Cậu nói có lý,
ngoại trừ vết chân trên bờ và dấu vết ca nô lưu lại thì còn manh mối gì khác
không? Chỉ hai thứ này thì không đủ để chứng minh hung thủ là một người
khác."
Giản Diệc Thừa lắc đầu, "Đây chỉ là suy đoán của tôi, tạm thời chưa
có chứng cứ khác."
Lý Trường Phong suy nghĩ một lúc mới nói, "Vậy được, để mọi người
khổ cực một lần nữa, đi điều tra theo những suy đoán của Tiểu Giản, nếu
hung thủ thật sự là người khác thì nhất định sẽ để lại manh mối."
"Rõ, đội trưởng Lý."