CỔ ĐỘC PHỦ TIÊN - Trang 130

Mã oa đầu là cách gọi kính trọng đối với thủ lĩnh đoàn ngựa thồ. Đoàn

đội nào cũng phải có người dẫn đầu, người được gọi là Oa Đầu phải là nhân
vật cự phách nhất cả đoàn ngựa thồ, tất cả hành động của đoàn đều phải
tuân theo sự chỉ huy của người này. Trước giải phóng, phương tiện giao
thông rất lạc hậu, có rất nhiều con đường, người bình thường không thể nào
vượt qua được. Nhu yếu phẩm như lương thực quần áo của rất nhiều nơi
phải vận chuyển hoàn toàn bằng đoàn ngựa thồ. Trà Mã Cổ Đạo nổi tiếng
trong lịch sử chính là con đường cheo leo hiểm trở, chỉ dựa vào móng ngựa
và chân người của đoàn ngựa thồ mà khai phá từng chút một. Nghe nói
Giang Thành có một vị kỳ nhân như vậy, tôi lập tức muốn qua bên đó chào
hỏi. Nhưng vừa nghe nói ông ta đang uống rượu ở bên cạnh, trong lòng lập
tức giật đánh thót.

Không trùng hợp như vậy chứ!

Tôi hỏi Tiểu Triệu: "Vị A Thiết thúc kia có phải đang uống rượu với

một người Hán đội mũ lông chồn không?"

"Hả? Làm sao anh biết, anh đã nhìn thấy à?"

Tôi thầm than xui xẻo, quả nhiên đã để Dương Nhị Bì tranh trước mất

một bước. Tôi cứ thắc mắc tại sao lão già kia lại nhiệt tình với người khác
đến thế, hóa ra là đang chiêu đãi mã oa đầu A Thiết thúc.

Bốn mắt không biết vừa rồi tôi đã gặp người quen ở bên ngoài, hỏi tôi

có chuyện gì xảy ra. Tôi nói cho anh ta biết mục đích tới Giang Thành của
Dương Nhị Bì, sau đó kể lại sơ lược những ân oán ngày trước cho Lâm
Khôi nghe. Hai người cùng thở dài: "Ông anh Nhất, nhân phẩm của anh
quả thực không phải tệ mà là quá tệ hại, chuyên môn gây ra những rắc rối
không đáng có như thế này."

"Vậy phải làm sao bây giờ, qua đó cướp người, phá đám Dương Nhị

Bì ngay tại trận?" Tuy rằng trong lòng tôi rất muốn đối phó Dương Nhị Bì,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.