CỔ ĐỘC PHỦ TIÊN - Trang 29

Tuyền béo vác hành lý, quýnh quáng đến mức đầu tóc ướt đẫm mồ

hôi: "Những đồng chí này thuộc ban ngành nào không biết, nhẫn nại, tận
tụy, chiến thuật vây bắt lại thành thạo đến lạ thường."

Tôi nói, cậu uống lộn thuốc hả, người đang bị bao vây là chúng ta,

muốn tham khảo học hỏi cũng phải chờ đến lúc chạy thoát thân rồi hãy
tính. Đúng lúc này, có mấy người chạy tương đối nhanh, đã lao tới trước
mặt tôi. Đồng chí cảnh sát ở gần tôi nhất, người gầy như một con cá mắm,
mắt sáng như sao, bay người chụp một cú nhanh như hổ đói vồ mồi rồi tóm
chặt lấy thắt lưng quần tôi. Anh ta hưng phấn hét to gọi đồng bạn: "Số 1 số
1, tôi là số 13, kẻ tình nghi đã bị tôi bắt, xin được trợ giúp! Lặp lại một lần
nữa, xin được trợ giúp!"

Thấy không ổn, Bốn mắt đạp thẳng vào gáy anh ta không một chút

lưỡng lự. Tôi nói, đánh lén cảnh sát là phạm tội, cảnh sát và nhân dân như
người một nhà, anh đánh anh ta cũng chẳng khác gì đánh em trai tôi vậy,
nhìn thấy mà đau lòng.

Tuyền béo ỷ vào có cơ thể to béo, chắn kín đường hành lanh gần như

không có chỗ để mà chui qua. Có hai Mũ Kê-pi muốn đột phá phòng tuyến
của cậu ta, định lách người chui qua, nhưng ngay cả quần áo sắp tuột hết cả
ra mà hai người vẫn không thể chui lọt.

"Lão Hồ, chạy mau, tớ sắp không chống đỡ được nữa rồi!" Tuyền béo

nín hơi gồng người đến mức mặt đỏ thẫm, bị ai đó đập vỡ cả đầu từ lúc nào
không biết, máu chảy xuống ướt đầm đìa cả mặt. Tôi thừa hiểu, với võ
nghệ của mình, cậu ta còn khướt mới bị mấy anh bạn cảnh sát trẻ kia hành
hạ đến thảm như thế. Nhất định cậu ta đã nghĩ cho tôi, sợ mọi việc sẽ biến
thành trầm trọng hơn, cho nên mới gồng mình chịu trận mà không hề có ý
định trả đòn. Shirley Dương là người chạy đầu tiên, đúng lúc này cô ấy
bỗng vẫy tay lia lịa, ra hiệu cho chúng tôi biết lối ra ở ngay phía trước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.