CỔ ĐỘC PHỦ TIÊN - Trang 78

nóng chảy do nhiệt độ cao, vừa rồi chỉ lo chạy thoát thân cho nên chẳng hề
phát hiện ra, giờ bình tĩnh lại lập tức cảm thấy lưng rát như phải bỏng. Bốn
mắt vừa kéo cổ áo, đã kéo tróc cả một đám da đã dính vào vải áo ra theo.
Bốn mắt cầm áo mình chấm máu cho tôi mấy cái, máu đã nhuộm đỏ lòm cả
bàn tay anh ta, tôi đau đến mức ứa cả nước mắt, thiếu chút nữa đã lôi cả
nhà anh ta ra mà chửi.

"Cởi được là tốt rồi, cởi được là tốt rồi." A Tùng lên tiếng phụ họa,

"Đợi đến da thịt dính chặt với quần áo rồi mới cởi, vậy sẽ đau đớn hơn rất
nhiều. Ông chủ Hồ, anh cứu hoả kiểu gì để đến nỗi bị thương như thế này,
người anh em này là?"

A Tùng chưa từng gặp Răng Vàng. Tôi đáp, đây chính là kẻ xúi quẩy

mà chúng ta đang muốn tìm. Nói xong, tôi lập tức mắng Răng Vàng như tát
nước: "Thằng ranh này làm ăn cái kiểu gì vậy, chỉ có trông tiệm mà cũng để
xảy ra chuyện. Giờ anh đây bị truy đuổi chạy trốn khắp nơi, tí nữa là đã bị
bắt."

Răng Vàng lần đầu tiên không biện bạch cho bản thân, mặt tỏ vẻ hối

lỗi như học sinh không thuộc bài, hai hàng nước mắt cá sấu chảy ồ ồ, ôm
lấy tôi khóc rống lên: "Lão Hồ ơi, ông anh của em ơi, thằng em thực sự xin
lỗi mà, thằng em thực sự xin lỗi, ông anh cứ đánh chết em đi, hu hu, ông
anh của em ơi. . ."

Nước mắt anh ta nhỏ vào vết thương của tôi, khỏi cần phải nói xót đến

mức độ nào. Quẫy mấy lần mà không thể thoát ra khỏi vòng tay đang ghì
chặt của anh ta, tôi nhìn lại thân hình kềnh càng như gấu của anh ta, đành
phải gồng mình chịu trận, đành phải an ủi anh ta người không có việc gì là
tốt rồi, núi xanh còn đó lo gì thiếu củi đun.

Tần Bốn mắt nói: "Lửa vẫn tiếp tục lan rộng, chỉ dựa vào mấy người

chúng ta cũng không chẳng xoay chuyển được tình hình, tốt nhất là rời nơi
đây rồi nói sau." Tôi nghĩ bụng, đúng vậy, giờ mấy người chúng tôi đang

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.