CỔ ĐỘC PHỦ TIÊN - Trang 80

CỔ ĐỘC PHỦ TIÊN

Thiên Hạ Bá Xướng Ngự Định Lục Nhâm

www.dtv-ebook.com

Chương 11: Dương Sơn (2)

Răng Vàng có vẻ như có rất nhiều chuyện muốn nói với tôi, nhưng

anh ta mấp máy miệng rất lâu mà không thốt ra lời, dường như không biết
nên bắt đầu nói từ đâu vậy. Xem ra, câu chuyện tuyệt đối có quá nhiều khúc
mắc, khiến cho ngay cả một người mồm mép dẻo quẹo như anh ta mà còn
không biết đường nói sao cho gãy gọn. Tôi nói, anh hãy sắp xếp lại mạch
suy nghĩ rồi từ từ nói, đừng nóng vội làm gì. Giờ chúng ta xuống núi luôn,
xe đang chờ sẵn ở bên dưới rồi.

Không ngờ Răng Vàng lại lắc đầu nguầy nguậy: "Không đi được, tôi

vẫn còn đồ trong xóm."

"Giờ đã là lúc nào rồi rồi," tôi xắn tay áo, quở mắng anh ta, "Sắp mất

mạng đến nơi, anh còn thừa hơi lo nghĩ đến bảo vật vớ vẩn gì nữa đây!"

"Không phải bảo vật, là chứng cớ. Tôi bị hãm hại, có người trốn trong

bóng tối vu oan giá họa cho Nhất Nguyên Trai." Răng Vàng vung nắm
đấm, hét như cháy nhà, "Chính là kẻ đáng bị tùng xẻo, Cây Sào!"

Tôi vừa nghe thấy hai từ "Cây Sào", trong đầu nổ đánh sầm một cái.

Tần Bốn mắt trợn tròn mắt, truy hỏi anh ta đã xảy ra chuyện gì. Từ đầu tôi
đã cảm thấy việc niêm phong tiệm có gì đó rất kỳ lạ, nhưng không sao ngờ
được lại có liên quan tới Cây Sào. Xem ra, cần phải nghe Răng Vàng kể hết
đầu đuôi mọi chuyện ngay lập tức. Tuy nhiên, người lái xe A Tùng đâu
phải là nhân viên trong cửa hiệu của chúng tôi, bắt người ta vô duyên vô cớ
ở lại lần mò cùng với mấy người chúng tôi giữa rừng hoang núi thẳm thì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.