nước mắt. Và anh đã làm thế. Tại sao vậy? Vì cô ở xa và không nhìn thấy
những giọt nước mắt ấy? Vì đơn giản là anh không có ai khác để kể mà anh
thì lại rất muốn? Hay cũng có thể đó chỉ là sự ích kỷ? Chia sẻ với ai đó nỗi
buồn của quá khứ để vơi bớt? Hay có thể giờ đây cô cần thiết quá, quan
trọng quá, nhạy cảm quá và đáng tin cậy quá khiến anh đâm sợ một sự gần
gũi đến như vậy? Cũng có thể. Nhưng đó có lẽ chưa phải là tất cả.
Anh đứng dậy, cầm ly rượu và đến bên cửa sổ. Tì trán vào mặt kính lạnh.
anh đứng đó một lúc, ngắm nhìn những quầng sáng chuyển động của đèn
pha ôtô bị khuyếch tán trong màn sương bao phủ con đường cao tốc bên
dưới cửa sổ.
- Tôi kể với cô ấy vì muốn chia sẻ với cô ấy cả quá khứ của mình nữa - anh
nói to với hình ảnh của mình trong gương. - Những người phụ nữ quan
trọng nhất của đời tôi bao giờ cũng phải biết về quá khứ của tôi.
Đúng! Gần đây cô chẳng là quan trọng nhất đối với anh đấy sao. Trong
vòng mấy tháng gần đây nhất anh không thể trải qua bất cứ điều gì cốt yếu
mà không nghĩ rằng mình muốn kể với cô ấy ngay lập tức. Điều này đã len
vào cuộc sống của anh thật khẽ khàng và không thể nhận biết. Và nó thống
trị anh. Thay đổi anh. Khơi dậy trong anh những tình cảm hoàn toàn mới lạ.
Ví dụ như sáng dậy, khi mở máy tính anh thấy như trong ngực mình có
hàng ngàn con bướm đang đập cánh. Hoặc cơn khát cảm xúc mạnh đến
mức xua anh ra khỏi chiếc giường ấm áp để xuống tầng ngầm và ra lệnh
cho anh lấy những tập thơ của Jasnorzewska trong những cái thùng các
tông cũ ra.
Anh biết rằng nỗi khát cảm xúc không phải là một trạng thái bền vững. Anh
biết điều này rõ biết bao! Sau cái chết của Natalia, khi đã trở về với thực
tại, anh đã không còn khả năng có những cảm xúc. Trái tim anh như thể
một miếng thịt ướp lạnh Thậm chí anh đã từng nhìn thấy nó trong một giấc
mơ kinh hoàng. Nhăn nhúm và tím bầm y như miếng thịt bò lấy từ ngăn đá
ra. To vĩ đại, để vừa vặn trong cái lỗ đen giữa xương chậu và xương đòn.
Rắn, một vài chỗ bị phủ một lớp đá được gọi trong cái túi nylông bị thủng
mấy chỗ. Cái túi đông cứng đựng trái tim ấy của anh chuyển động. Nó co
lại và giãn ra đều đặn. Từ những lỗ thủng của túi nylông, phùi ra những